CUỘC SỐNG TỰ CHÔN VÙI - Trang 359

toàn vô hiệu lực, và mọi quyền công dân của bị cáo sẽ được phục hồi ngay
lập tức, kể từ khi văn bản này được ký.

Quyết định của tòa được ký bởi một thẩm phán của tòa án cấp quận, và

trên đó ghi ngày ký chính là hôm nay.

“Cháu không thể tin nổi!”, tôi lắp bắp, “Sao mà giáo sư có thể…”

“Một khi chính quyền đã vào cuộc thì nhiều thứ có thể được thực hiện

lắm”, giáo sư Sanden trả lời. “Câu chuyện của cháu đã lên sóng truyền hình
cả nước đấy, vì thế nên các luật sư càng muốn làm việc này thật nhanh
chóng.”

“Như thế này có nghĩa là…”

“Carl Iverson từ giây phút này đã hoàn toàn trở lại là người trong sạch”,

giáo sư trả lời tôi, đôi mắt ánh lên những tia sáng của niềm vui.

Tôi gọi ngay cho Virgil Gray để rủ ông ta đến thăm Carl cùng chúng tôi.

Janet và bà Lorngren cũng cùng chúng tới tới phòng của Carl. Lúc đầu tôi
định đóng khung tờ quyết định, nhưng rồi lại thôi, có lẽ Carl cũng sẽ không
muốn làm như thế. Thay vào đó, tôi đơn giản chỉ trao cho ông ấy tờ quyết
định, và giải thích cho ông nó có ý nghĩa gì, giải thích cho ông ấy hiểu rằng
thế giới đã phải công nhận rằng ông không giết Crystal Hagen. Carl đưa
ngón tay vuốt ve con dấu nổi ở cuối trang một, nhắm mắt, và mỉm cười một
nụ cười buồn sâu lắng. Một giọt lệ lăn dài trên má ông ấy. Janet và bà
Lorngren cũng khóc theo. Tôi, Lila và Virgil cũng không cầm được nước
mắt. Mỗi Jeremy là không khóc - thằng bé là thế mà.

Carl gắng sức với cánh tay ra chỗ tôi, tôi cũng nắm tay ông thật lâu.

“Cám ơn cậu”, ông thều thào, “Cám ơn tất cả mọi người”.

Chúng tôi ở lại với ông cho tới khi ông ngủ thiếp đi. Chúng tôi chúc ông

Giáng sinh an lành, và hứa hôm sau sẽ quay lại. Nhưng chúng tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.