CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 212

Sau những giờ theo học tại Đại học, Dick thường tranh luận với một nhà

tri thức trẻ tuổi người Rumany, người này vẫn trấn an Dick: “Không có
bằng chứng nào cho rằng Goethe đã từng có những “tương khắc” hiểu theo
ý nghĩa hiện đại của từ đó, hoặc một người như Young chẳng hạn. Anh
không phải là một triết gia lãng mạn, anh là một nhà bác học. Trí nhớ, sức
lực, cá tính, nhất là hiểu biết đó là căn bản. Chính sự xét đoán về bản thân
ta khiến cho ta gặp nhiều khó khăn hơn hết. Tôi biết có một người làm việc
trong vòng hai năm chuyên nghiên cứu bộ óc của con trút, với ý nghĩ sớm
muộn y sẽ hiểu biết hơn mọi người khác về hoạt động của bộ óc con vật.
Tôi thảo luận với y và cho rằng y không thật sự mở rộng phạm vi kiến thức
con người; việc y làm có vẻ độc đoán quá. Quả như vậy, khi đệ trình kết
quả nghiên cứu cho tờ báo lớn về y học, y bị từ chối. Ở đó người ta mới
chấp nhận bản luận án của một người nào khác về cùng một đề tài.

Dick tới Zurich với rất nhiều nhiệt tình nhưng cũng rất nhiều huyền

tượng về năng lực và sức khỏe của mình, về lòng tốt của mọi người, những
huyền tưởng của cả một dân tộc, những huyển tượng gây nên bởi những dối
trá của các bà mẹ vào thời kỳ anh hùng khai phá, trấn an con nít với lòng
tin sai lầm không hề có chó sói ở phía bên kia căn lều của người tiên phong
khẩn hoang.

Sau khi lãnh bằng cấp, Dick được cử tới Bar-surAube với tư cách chuyên

viên về bịnh óc.

Công việc tại Pháp nặng về hành chánh hơn về y học, khiến cho Dick

chán ngán, nhưng ngược lại y có dư thì giờ để viết xong một cuốn biên
khảo ngắn và thu thập tài liệu cho một cuốn sách khác. Mùa xuân 1919,
Dick được giải ngũ và trở về Zurich.

Những đoạn trên đây có mùi tự truyện, nhưng người đọc không thỏa mãn

trong sự muốn biết nhân vật chính, như Grant Irong ngồi hàng ở Gaiena,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.