CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 349

16

Dick nói với Franz:

“Tôi thật sự cần thiết phải đi vắng một tháng hay hơn nữa.

- Tại sao không được, hả Dick? Như vậy đúng với thỏa thuận giữa chúng

ta lúc đầu. Tại anh cứ đòi ở lại đây. Nếu anh và Nicole có ý muốn…

- Không, tôi không tính cùng đi với Nicole. Tôi cần thiết chỉ có một

mình. Vụ mới đây khiến cho tôi xuống tinh thần quá. Nếu mỗi hai mươi
bốn giờ tôi có được hai giờ ngủ, đó là đủ.

- Anh muốn có một dịp nghỉ để kiêng cữ?

- Nên nói là để vắng mặt. Franz ạ, nếu tôi đi Balinh dự Hội nghị về thần

kinh, anh có thể lo giữ gìn yên ổn được không? Từ ba tháng nay Nicole đã
khá; thương cô điều dưỡng lắm. Trời ạ, anh là người duy nhất tôi có thể
nhờ việc đó.”

Franz thốt ra một tiếng gầm gừ, tự hỏi không biết người ta có thể tin nơi

y để cùng lo tới quyền lợi của người cùng hợp tác.

Tuần sau Dick ra phi trường Zurich đáp chiếc máy bay lớn đi Munich.

Bay lượn trên trời xanh, Dick cảm thấy tê cóng và khi đó mới ý thức được
sự mệt mỏi của mình đến đâu. Dick cảm thấy một niềm yên ổn to rộng, bỏ
mặc bịnh nhân cho bịnh tật, tiếng động cho động cơ, việc điều khiển máy
ấy cho hoa tiêu. Dick không có ý dự một phiên hội nghị nào hết. Dick đã
tưởng tượng ra hết mọi diễn biến: những công việc nghiên cứu mới của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.