CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 442

- Người ta coi ông ta như hấp hối sắp chết; kiệt quệ toàn thể và toàn diện.

Thế rồi ông già đứng dậy, trở về Chicago. Tôi đoán như vậy, không biết
rõ… Cô y tá hiện đang đứng ở đây. Tôi không hiểu, Franz ạ… tôi chỉ mới
hay tin như vậy. Sau anh sẽ gọi lại cho tôi.”

Dick bỏ mất hai tiếng đồng hồ dò la tung tích Warren. Người bịnh đã lợi

dụng lúc đổi phiên gác ngày và gác đêm để chuồn xuống quán rượu, tại đó
ông ta uống luôn một lúc bốn whisky. Tiền khách sạn được trả bằng tấm
giấy một ngàn đôla, dặn người thâu ngân trả lại tiền dư bằng bưu điện, từ
đó ông ta ra đi, rất có thể đi luôn Mỹ. Dick và Dangeu cố gắng một lần cuối
tìm bắt ông già ở ga xe lửa, nhưng kết quả của việc đó là khiến cho Dick lỡ
không đón được Nicole. Khi hai người gặp nhau nơi tiền đình khách sạn
Nicole bỗng lộ một vẻ mệt mỏi lắm, hai bên mép mím chặt làm cho Dick lo
ngại quá.

Nicole hỏi:

“Bệnh tình của cha ra sao?

- Hình như ông cụ khá hơn nhiều lắm. Dù sao, xem ra ông cụ còn một số

năng lực dự trữ.”

Dick do dự, quyết định để từ từ sẽ cho Nicole biết rõ.

“Nói cho ngay, ông cụ đã trở dậy và đi đâu không biết.”

Sau bữa ăn tối lại tu cuộc tìm kiếm. Dick cảm thấy cần một ly cho phấn

chấn. Dick và Nicole ngơ ngác tới grill room, trong khi hai người ngồi trên
hai chiếc ghế bành bằng da, một người uống một highball, một người uống
một ly bia, Dick tiếp tục kể chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.