CUỘC TRỐN CHẠY CỦA JOSEF MENGELE - Trang 102

Nyiszli miêu tả sự hăng hái đến phát điên của hắn trong phòng phẫu tích

của nhà hỏa thiêu cho tới mùa thu năm 1944, khi nước Đức đã thua trận:
“Bác sĩ Mengele đến như thường lệ vào khoảng mười bảy giờ... Ông ta làm
việc hàng giờ bên cạnh tôi, giữa những ống kính hiển vi, các nghiên cứu,
ống nghiệm, hoặc đứng hàng giờ liền bên bàn phẫu tích, áo blouse vấy máu,
hai bàn tay đầy máu, khám nghiệm và nghiên cứu như bị ma ám... Vài ngày
trước, tôi ngồi cùng ông ta trong phòng phẫu tích, ngay cạnh bàn. Khi chúng
tôi lật giở tập hồ sơ về các cặp sinh đôi thì trên bìa xanh nhạt của một hồ sơ,
ông ta nhận thấy một vết mỡ màu xám. Bác sĩ Mengele nhìn tôi với ánh mắt
nhiếc móc và nói bằng giọng vô cùng nghiêm trọng: ‘Tại sao anh có thể vô ý
như thế với các hồ sơ mà tôi đã dành biết bao tình yêu để thu thập!’ “

Một ngày bình thường của Nyiszli thật kinh khủng. “Ánh sáng đỏ rực của

các giàn thiêu và khói xoáy tròn từ ống khói của bốn lò thiêu bay tới tận đây.
Không khí nặng mùi thịt và tóc cháy. Các bức tường vang lên tiếng kêu chết
chóc và tiếng đạn nổ từ nòng súng gí vào người. Đây là nơi bác sĩ Mengele
tới thư giãn sau mỗi cuộc phân loại và mỗi lần nổi lửa lò thiêu. Đây là nơi
ông ta ngồi lúc rảnh rỗi, và trong không khí ghê rợn ấy, với một sự điên rồ
lạnh lùng, ông ta lệnh cho tôi mở tử thi của hàng trăm người vô tội buộc
phải chết. Vi khuẩn được cấy trong một tủ sấy điện và được nuôi bằng thịt
người tươi. Bác sĩ Mengele ngồi hàng giờ trước kính hiển vi tìm kiếm
nguyên nhân dẫn đến hiện tượng sinh đôi, hiện tượng mà sẽ không một ai
giải thích được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.