CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 120

“Tôi không muốn gây phiền phức cho cô Đường đâu, tôi là kẻ rất lười,

làm gì cũng thích ngồi không chờ người khác phục vụ, cho nên chỉ có thể
làm phiền cô Đường thôi.”

Đường Thư Nhan vẫn không tức giận, gắp hai miếng đậu hũ vừa

nướng xong vào trong đĩa trước mặt Hạ Lam, cười nói, “Vừa nhìn đã biết
cô Hạ quen sống trong nhung lụa rồi, không giống như mấy người học kiến
trúc chúng tôi, thực tập còn phải tan ca, gây dựng sự nghiệp còn phải làm
cùng với đội lắp đặt thiết bị.”

“Tôi đúng là kẻ lười biếng, nhưng cô Đường cũng đừng nói ‘sống an

nhàn sung sướng’ dễ nghe như vậy. Nhưng nếu muốn nói ai sống bằng sức
của mình, khổ cực hơn, sợ rằng mọi người đang ngồi ở đây cũng không có
ai bằng Như Ý.”

Động tác trong tay Đường Thư Nhan dừng lại, liếc Đàm Như Ý một

cái, cười nói: “Tôi cũng chỉ nghe Tự Chước nói sơ về thân thế của cô Đàm
chứ không hiểu nhiều lắm, thật sự cũng có chút tò mò.”

“Cũng không có gì. Không những đi dạy ở vùng sâu vùng xa, đến

những nơi thiên tai làm tình nguyện viên mà còn tài trợ cho hai đứa trẻ
trong núi nữa. Có câu nói như thế nào ấy nhỉ?” Cô gắp miếng đậu hũ, cắn
một miếng, “Tuy cảnh ngộ khó khăn nhưng ý chí vẫn kiên định, quyết sẽ
không đánh mất chí hướng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.