CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 123

Đường Thư Nhan cười cười, “Bạn bè nhiều năm như vậy, chút chuyện

nhỏ này còn nhớ không rõ sao? Không riêng Tự Chước, món ăn các cậu
thích tôi vẫn nhớ rất rõ.” Cô ta đưa đĩa cho người bên trái, “Cậu, một chút
ớt và gừng.”

Người đó nhận lấy cái đĩa, hớn hở cười đáp: “Đúng vậy. Trước kia, lúc

nào hợp tác hai người cũng ở chung một tổ, nếu chút việc nhỏ này cũng
không biết thì uổng công hai người sớm chiều chung đụng như vậy rồi.”

Đàm Như Ý ở bên cạnh nghe thấy, trái tim dần dần chìm xuống, cắn

xâu thịt đã nướng đến cháy vàng một cái, chỉ cảm thấy nhạt như nước ốc.
Ai ngờ Hạ Lam lại đưa đầu tới, nhỏ giọng rỉ tai: “Quen biết với Thẩm Tự
Chước lâu như vậy, tốn mười năm cũng không có bản lĩnh đội được danh
hiệu bà Thẩm lên đầu, tôi cũng có chút đồng cảm với Đường Thư Nhan
rồi.”

Đàm Như Ý lại không cho là đúng, nhỏ giọng đáp: “Tôi cũng chỉ nhờ

ông cụ Thẩm ban tặng......”

Hạ Lam đang muốn nói lại, Đàm Cát đã đưa đĩa tới. Hạ Lam vội vàng

nhận lấy, thoáng nhìn vào bên trong, gần như là nửa đĩa chao. Đàm Cát
cười một tiếng với cô, “Có đủ không? Nếu không thì thêm chút nữa.”

Hạ Lam cười nói: “Đủ rồi đủ rồi, ăn nhiều cũng rất mặn.”

Bên này Đàm Như Ý vẫn cảm thấy buồn bã, Thẩm Tự Chước chợt gắp

mấy miếng khoai tây, bỏ vào đĩa trước mặt cô, nhỏ giọng nói: “Đây là
khoai tây tôi nướng, nếm thử một chút xem.”

Lúc này, Đàm Như Ý mới phục hồi tinh thần lại, cuống quít đáp một

tiếng, gắp miếng khoai tây vừa vàng vừa giòn lên nếm thử, có mùi thơm
của nhiều nguyên liệu hòa vào nhau, vô cùng ngon miệng. Món mà Đàm
Như Ý thích ăn nhất chính là khoai tây, một ngày ba bữa đều ăn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.