CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 209

Đàm Như Ý cười nói, "Con biết rồi ạ."

Buổi chiều, Đàm Như Ý và Ông nội Đàm đi đi dạo trên đường một

chút, mua thêm ít vật phẩm thường dùng mấy ngày nay. Lúc ăn cơm tối,
Đàm Vệ Quốc không ở nhà mấy hôm nay d/đ;l.q;d bỗng trở lại. Ông ta đi
thẳng tới ngồi xuống cạnh bàn ăn, bắt chéo chân, "Xới hết cơm cho tao."

Đàm Như Ý liếc ông ta một cái, đặt chén xuống, đứng dậy xới hết nửa

chén cơm còn lại trong nồi ra. Đàm Vệ Quốc và hai cái, "Mày còn biết trở
về, tao còn tưởng mày leo lên cành cây cao rồi thì ngay cả mình họ gì cũng
quên mất đấy."

Đàm Như Ý vùi đầu ăn cơm, không lên tiếng.

Ông nội Đàm lên cơn tức giận, "Ăn cơm thì lo ăn cơm, nói nhiều như

vậy làm gì!"

"Cha, người không biết đâu, lần trước con tới tìm nó lấy tiền khám

bệnh, nó chẳng những không cho mà còn gọi an ninh đuổi con ra ngoài
đấy! Mộ đứa lòng lang dạ sói như vậy, con nói nó đôi câu thì uất ức nó
sao?"

Ông nội Đàm dùng sức đặt chén trên bàn, "Tao thấy mày mới là lòng

lang dạ sói! Đã bán con gái còn dám tới cửa đòi! Thật sự muốn tao tức chết
có phải không?"

Đàm Như Ý vội vàng trấn an: "Ông nội, người đừng nóng giận."

Rốt cuộc Đàm Vệ Quốc vẫn sợ khiến Ông nội Đàm tức giận sẽ xảy ra

chuyện gì xấu, hừ một tiếng không nói thêm gì nữa, ông ta nhanh chóng và
cơm trong chén xong, "Xới cho tao một chén nữa."

"Nấu cơm ít nên hết rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.