CƯỚI LÂU SẼ HỢP
Minh Khai Dạ Hợp
www.dtv-ebook.com
Chương 2.2
Ông Thẩm lại hỏi: "Cháu cảm thấy Như Ý như thế nào?"
Thẩm Tự Chước dừng một chút: "Tạm được."
Ông Thẩm cười khẽ, thở dài, vuốt vuốt tay trái cứng ngắc của mình,
cố hết sức nói: "Tối hôm qua nằm mơ thấy năm đó khi ông đánh giặc, mỗi
đêm đều là lửa đạn ù ù, không biết ngày nào đó đang ngủ liền bị quân Mĩ
đánh bị thương. Hôm nay đến già, ngược lại lại sợ chết. Nhưng bị bệnh một
lần, cái gì cũng cảm thấy bình thường. Ông cẩn thận suy nghĩ một chút,
không có gì đặc biệt đáng giá nhớ nữa, duy chỉ có một chuyện, năm đó ta
từng hứa hẹn với lão Đàm, nếu là có duyên, nhất định phải kết thành thông
gia với ông ấy. . . . . ."
Lần này ông Thẩm nói dài, khẽ thở gấp .
Thẩm Tự Chước hiểu ông Thẩm muốn nói gì, lại im lặng không lên
tiếng, không chịu tự mình chủ động nhận trách nhiệm này.
Ông Thẩm nhìn anh một hồi lâu, thấy vẻ mặt anh vẫn như bình
thường, cũng không biết là đang nghĩ gì, liền thở dài, muốn nói rồi lại thôi.
Vậy mà vừa qua Tết Nguyên Tiêu, ông Thẩm lại bị bệnh một lần nữa.
Lúc này nghiêm trọng hơn, nửa người tê liệt, nói một câu phải mất rất
nhiều sức, ông Thẩm sợ mình sẽ không qua khỏi, đêm đó lập tức gọi luật sư
cùng người nhà làm di chúc.