CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 265

không tiện hỏi quá nhiều, chỉ nhiều lần nói tình trạng của Ông cụ Thẩm
càng ngày càng không tốt.

Tất nhiên Đàm Như Ý hiểu rõ, nếu có thể hoàn thành tâm nguyện của

Ông cụ Thẩm đương nhiên là không thể tốt hơn. Nhưng cô vẫn luôn nhớ
đến lời nói của Hạ Lam, tuy cô và Thẩm Tự Chước là vợ chồng trên danh
nghĩa, nhưng suy cho cùng thì vẫn chưa đi đăng ký kết hôn.

Cuối Sau sáu, Sùng Thành tiến vào mùa mưa dầm, mưa rơi suốt ngày,

quần áo phơi trên sân thượng dường như lúc nào cũng thấm ướt, đưa tay sờ
cũng không biết là đã khô hay chưa.

Lương Kính Xuyên nhìn cây cọ bị mưa rơi ướt nhẹp bên ngoài cửa sổ,

cười nói: “Đột nhiên nghĩ đến một câu thơ: “Nhất xuyên uyên thảo, Mãn
thành phong nhứ, Mai tử hoàng thời vũ(*).”

(*): Trích trong bài thơ Thanh ngọc án của Hạ Chú

Dịch nghĩa:

[…]

Một vùng khói cỏ

Đầy thành tơ gió

Mơ chín, cơn mưa đổ.

Cô giáo Mã đang uống Bàn Đại Hải(*), cười ha hả nói: “Thầy giáo

Lương làm gì mà đa sầu đa cảm như vậy, đây không phải là giành chén
cơm của cô giáo Đàm sao?”

(*): tên gọi khác: đười ươi, lười ươi, an nam tử, cây thạch, ươi bay,

bàng đại hải, hương đào, lù noi, sam rang, som vang, đại đông quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.