CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 361

"Em ghen nha, sao lại không ghen chứ, chẳng qua là không ghen trước

mặt anh mà thôi." Đàm Như Ý cảm thấy có chút lạnh, chỉnh điều hòa tăng
lên một chút. Cô ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, mới phát hiện xe đã
sắp lái đến trung tâm chợ rồi, vội vàng nhắc nhở Thẩm Tự Chước. May mà
không phải ngày nghỉ, trung tâm thương mại cũng không chật chội mấy, hai
người thuận lợi tìm được chỗ trống để đậu xe.

Thẩm Tự Chước dẫn cô đến một quán ăn gia đình. Quán cơm cách

cách đường phố phồn hoa hơi xa, ngôi nhà cũ cửa gỗ sơn đỏ, tường trắng
ngói đen, từ trên vách tường chìa ra mấy cành tre. Bên trong nước chảy róc
rách, rất ít người nên vô cùng yên tĩnh. Món ăn cũng rất ngon, tuy là món
ăn thanh đạm Hoài Dương nhưng mùi vị rất phong phú. Thẩm Tự Chước
cười nói nhất đình sẽ thường xuyên đưa cô đến đây vụng trộm.

Sau khi ăn xong vẫn không muốn đi. Hai người đi ra sân vườn, ngồi

xuống ghế đá bên cạnh dòng nước chảy. Vầng trăng hình sừng trâu treo trên
ngọn tre, ánh trăng vô cùng sáng tỏ. Đàm Như Ý ngẩng đầu nhìn chốc lát,
chợt thấy bàn tay mình đặt trên bàn đá bị Thẩm Tự Chước nắm lấy.

"Tặng cho em một vật."

Đàm Như Ý cúi đầu nhìn Thẩm Tự Chước, "Cái gì?"

Thẩm Tự Chước lại không trả lời, chỉ nắm tay cô nhìn cô khẽ nói: "Hộ

khẩu của em sẽ có trong một tuần nữa."

Đàm Như Ý "Vâng!" một tiếng, cười hỏi: "Anh Thẩm, anh không hối

hận chứ?"

Thẩm Tự Chước lắc đầu, thế nhưng vẻ mặt lại do dự, thật lâu không

mở miệng. Đàm Như Ý bất giác thả chậm hô hấp, trong lòng lo sợ mấy
phần, khẽ nói: "Anh Thẩm...... Anh muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra đi,
em......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.