"Tử Hiên cũng phải chuyển trường tới đây, chuẩn bị lên lớp 6(*) tiểu
học rồi, vừa đúng lưu lại nơi này tiểu Thăng sơ."
(*): Bậc tiểu học ở Trung Quốc là 6 năm
Đàm Như Ý ngẫm nghĩ một chút, mới nhớ ra "Tử Hiên" chính là chắt
trai đã học lớp năm tiểu học theo lời Bà cụ Thẩm.
"Đã tìm được trường học chưa?"
"Vẫn chưa tìm kỹ, cho nên tối hôm qua gọi điện thoại cho bà, nhờ con
hỏi thăm giúp một tay, trường học nào có thể lên Trung học cơ sở trong
điểm dễ dàng mà tiết kiệm một chút, tiện thể xem luôn giá phòng ở gần
trường học khoảng bao nhiêu."
Vẻ mặt Thẩm Tự Chước vẫn bình thản, yên lặng mấy giây rồi đáp một
tiếng, "Dạ."
Cuối cùng, Bà cụ Thẩm nhíu nhíu mày, vẻ mặt có chút lo lắng, dừng
đũa nhìn về phía Đàm Như Ý, cười một cái nói, "Như Ý à, tháng sau chị
dâu con dọn về đây, con đừng nên qua lại thân thiết với nó, bình thường cứ
hết sức lễ độ là được."
Đàm Như Ý lên tiếng: "Con biết rồi, bà nội."
—
Hai người ở lại nhà ông cụ Thẩm ăn cơm tối rồi mới về, trên đường
về, Thẩm Tự Chước làm như có tâm sự, vẻ mặt trầm trầm, Đàm Như Ý
không dám tùy tiện mở miệng. Cô chống khuỷu tay lên cửa sổ nhìn ra bên
ngoài, ánh sáng đèn đường bay vút qua gần như chỉ lưu lại trong mắt cô
chút ảo ảnh chợt lóe rồi biến mất. Im lặng suốt dọc đường.