CƯỠI RỒNG - Trang 141

Đây là ra oai mà!

Rõ rõ ràng ràng nói cho nàng biết, trò lừa nhỏ của nàng hắn không để trong

lòng!

Thúc thúc có thể nhịn, thẩm thẩm không thể nhịn!

Tên vô lại ngươi cứ tiếp tục đắc ý đi, có một ngày ta sẽ cho ngươi biết sự lợi

hại của ta! Chỉ là bại tướng dưới tay ta, ta có thể đùa giỡn ngươi một lần cũng có
thể đùa giỡn ngươi lần thứ hai!

Trong lòng Tần Du Du oán hận mắng, trên mặt lại bộ dáng dịu dàng, hợp

lòng người, trông giống như phiên bản màu trắng, nhỏ nhắn của Tiểu Khôi ---
một con thỏ trắng nhỏ.

Lương Lệnh còn muốn tiếp tục nói giúp cho chủ nhân, lại thấy Nghiêm Di

đang đi đến tú lâu bên này, vội vàng đứng dậy cung nghênh.

Vi Nương vừa thấy Nghiêm Di liền vui vẻ nói: "Vương gia dùng bữa sáng

chưa? Cô nương mới thức dậy chưa lâu. vương gia hay là dùng bữa ở đây luôn
đi?" Nói xong không đợi Nghiêm Di gật đầu đã sai mấy tiểu thái giám bày bàn ra.

Tần Du Du một bụng tức giận nhìn "đầu sỏ gây ra" xuất hiện, vì tình huống

lúc này không thể nổi giận được, đành phải nghiến răng nghiến lợi không hé môi.

Vi Nương hình như lại không phát hiện ra vẻ mặt cứng ngắc của nàng, vừa

giữ chặt nàng vừa dùng giọng "thầm thì" để mọi người đều nghe được nói: "Nàng
không phải muốn lấy thân báo đáp vương gia chúng ta sao? Cần nắm chắc cơ hội
nha."

Chương 33: Vu oan giá họa

Tần Du Du cảm thấy một ngụm máu kẹt trong cổ họng suýt nữa muốn phun

ra ngoài.

Nàng khi nào muốn lấy thân báo đáp yêu quái ân công đây, cho dù nàng thật

sự muốn như vậy đi nữa, với việc ăn điểm tâm có cơ hội gì chứ? Hay là Vi
Nương cho rằng nàng đói khát đến mức không muốn ăn điểm tâm, thầm muốn
hiến thân cho yêu quái ân công sao? Giữa ban ngày ban mặt mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.