CƯỠI RỒNG - Trang 480

giường một cái rương nhỏ đầy sách cũng tập tranh. Sau đó ta liền biết ông nhìn
lén cái gì."

Nghiêm Di dở khóc dở cười, có thể tưởng tượng, Tề Thiên Nhạc đối với đệ

tử bướng bỉnh, cứng đầu như thế thì đau đầu, bất đắc dĩ thế nào.

Nhưng người này làm gương mẫu mực, lại đi nhìn lén **, còn bị nữ đệ tử

phát hiện cùng tìm thấy, cũng đủ đáng chết.

Tiểu thê tử của mình đã "thấy heo chạy", trở về có thể cho nàng nghiên cứu

nhiều chút cách thức "heo chạy", hắn rất có hứng thú cùng nàng chia sẻ hơn nữa
vận dụng thực tế luôn.

Gây sức ép cả ngày, Tần Du Du rốt cuộc chống đỡ không nổi cơn buồn ngủ,

ghé vào ngực hắn ngủ say.

Nghiêm Di hôn lén, lẳng lặng nhìn gương mặt ngủ say không lo không nghĩ

của nàng một lúc, mới ôm nàng nặng nề ngủ.

Ngày mai bọn họ sẽ theo kế hoạch sớm định ra rời đi cấm địa, thời gian chỉ

có hai người sớm chiều bên nhau còn lại một đêm ngắn ngủi này...

Hôm sau, Tần Du Du mở to mắt, phát hiện Nghiêm Di đã thu thập xong hết

chờ nàng rời giường thay y phục sau đó rời đi.

Tần Du Du ôm thảm ngơ ngác nhìn hắn: "Chúng ta thật sự hôm nay liền rời

đi?" Hắn hôm qua lúc bị nàng "tra tấn" hình như có nói như vậy, nàng còn tưởng
hắn nói cho có thôi chứ.

"Không muốn rời đi? Hay là không muốn rời khỏi ta?" Nghiêm Di đưa tay

sờ sờ khuôn mặt nàng.

Bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ, lười biếng, mơ hồ của nàng nhìn qua thật sự

ngon miệng, nếu nàng không ngại, hắn rất có hứng thú trước khi rời đi cùng nàng
triền miên lần nữa làm lưu niệm.

Hai người mặc dù làm phu thê chỉ mới mười ngày qua, nhưng Tần Du Du đã

có thể dựa vào chút động tác, vẻ mặt của hắn liền đoán được ý đồ của hắn.

Ba một cái, vỗ vào móng vuốt của hắn, Tần Du Du hừ nói: "Cái gì mà

không muốn, ta đang vui mừng rốt cuộc không cần mỗi ngày mỗi bữa đều ăn cá!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.