CƯỠI RỒNG - Trang 537

Mặc kệ thế nào, hắn cũng không thể dở trò được.

Tần Du Du ngạc nhiên nói: "Vậy chàng còn muốn khai chiến với Li quốc?!"

Nếu nói sát khí dày đặc. Ngoại trừ suối thánh "Tử Tuyền" nghe nói trong

cấm địa ra, lợi hại nhất không nơi nào hơn chiến trường. Sát khí thiên quân vạn
mã bốc lên, Nghiêm Di còn muốn mang binh đi, không phải tự tìm phiền toái
sao?

Nghiêm Di nở nụ cười, tươi cười mập mờ mà yêu mỵ: "Ta có nàng, đưa

nàng theo sẽ không lo nữa."

Tần Du Du phản ứng lại, nhất thời khuôn mặt đỏ bừng, vừa xấu hổ, vừa tức

giận.

"Lưu manh! Lưu manh vô sỉ háo sắc! Chàng, chàng xem ta thành gì?!"

Nghiêm Di ngực liên tục trúng mấy quyền thật mạnh.

Hắn ha ha cười nắm lấy móng vuốt hung dữ của nàng, dùng sức hôn một cái

lên môi anh đào của nàng nói: "Ta xem nàng là thê tử của ta, phu quân gặp nạn,
làm thê tử không phải nên hết sức cứu giúp sao?"

"Chàng tự chuốc lấy, mới không cứu chàng!" Tần Du Du tức giận đến muốn

cắn hắn hai cái.

"Thê tử vô tình vô nghĩa như vậy nên giáo huấn thật tốt." Nghiêm Di cúi đầu

đưa đôi môi ra, cùng nàng "gặm cắn" quấn lấy nhau, cho đến khi thê tử trong
lòng chỉ còn thở hổn hển.

Tần Du Du nghỉ lấy hơi, đang muốn chuẩn bị phản kích, Nghiêm Di đã nắm

chắt thời cơ trở về đề tài ban đầu: "Nhược điểm thứ ba có quan hệ với sự tồn tại
của Ngự Thư Phòng."

Tần Du Du hừ một tiếng, nhướng mày nhìn hắn ý bảo hắn nhanh chóng

thành thật khai báo.

"Loại thần công này hình thành nhờ ngưng tụ sát khí, là công pháp chí

dương chí cương, hàng năm lúc cuối đông mà mùa xuân chưa đến, âm cực kỳ
thịnh dương cực kỳ yếu, sẽ có một khoảng thời gian tu vi mất hết, trở nên giống
như người bình thường. Khoảng thời gian đó cực kỳ hung hiểm, ngay cả võ giả
cấp một, cấp hai tinh thông võ nghệ cũng có thể giết chết được ta." Vẻ mặt
Nghiêm Di ngưng trọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.