CƯỠI RỒNG - Trang 981

Chương 217: Mờ mịt giữa sống chết (Đại kết cục -

thượng)

Kim lão tam đang chờ xem Tần Du Du hóa giải, sửa chữa "Khai Dương"

bỗng nghe thấy có người gây rối ngoài cổng lớn, không khỏi giận dữ, trừng mắt
liếc nhìn Kim tộc trưởng một cái, không chút khách khí nói: "Ngươi đi xem sao
lại thế này?"

Kim Phù Đồ cũng nghe thấy, biến sắc, đưa mắt ra hiệu về phía tộc trưởng,

xoay người muốn đi ra ngoài giải quyết vấn đề.

Tần Du Du nghe thấy đó là tiếng của Kim Phù Sương, trong lòng sợ hãi,

chẳng lẽ cha đã xảy ra chuyện?! Lòng hoang mang, vừa buông hộp cơ quan ra,
quay đầu về phía Nghiêm Di.

Nghiêm Di cũng thuộc loại nhạy bén, trong lòng vừa chuyển liền đoán được

thân phận của nữ tử đang khóc ầm ĩ kia, đưa tay nhẹ xoa đầu vai Tần Du Du, nói
với tộc trưởng Kim thị: "Ái phi của bổn vương mệt mỏi, trước hết nghĩ ngơi chút
rồi nói sau, nữ tử đang khóc lóc bên ngoài là ai?"

Kim Phù Đồ cười gượng hai tiếng nói: "Nữ tử không hiểu chuyện trong tộc

thôi, để Thánh bình Thân vương chê cười rồi."

"Bà ấy khóc đáng thương như vậy, ta muốn nhìn xem bà ấy được không?"

Tần Du Du ra vẻ khờ dại nói.

Kim Phù Đồ dưới ánh mắt trách cứ của Kim lão tam, mồ hôi lạnh chảy

xuống.

Đối với đám người Kim lão tam, sửa chữa Thiên cương tinh vực là chuyện

lớn hàng đầu, bất cứ kẻ nào ở phía sau muốn phá hư đều đáng chết, ông nếu nói
thẳng người đang khóc lóc ầm ĩ bên ngoài là Kim Phù Sương, e rằng bà ấy sẽ bị
các trưởng lão trong tộc trách phạt thật nặng.

Ông chỉ có một muội muội ruột này thôi, mắt thấy bà ấy cả đời bất hạnh, sao

lại bỏ mặt để bà ấy lại bị thương tổn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.