Nói xong, tôi bĩu môi hừ hừ hai tiếng, có tôi ở đó mà đám phụ nữ kia vẫn
làm càn như vậy, nếu mà tôi không ở đó thì…
Dĩ nhiên, tôi rất là tin tưởng Hàn Lỗi, nhưng nghĩ đến anh sẽ bị ánh mắt
của những cô gái kia đùa giỡn trêu chọc liền cảm thấy rất không thoải mái.
Lực chú ý của Hàn Lỗi rất nhanh bị tôi dời đi, anh cười cười hôn tôi, giúp
tôi thắt chặt dây an toàn xong, cười xán lạn nói: "Chúng ta cũng đừng tức
tối nữa làm gì, dẫn em đi chỗ tốt thôi!" Dứt lời còn nghịch ngợm nhìn tôi
nháy mắt mấy cái.
Nơi tốt a…
Đó rốt cuộc là chỗ nào chứ?
Chương 20: Một người phiền não,
cả nhà khuyên can
Sự thật chứng minh, phúc hắc (xấu tính) thật sự>
Nhìn nơi trăm phần trăm dùng để tiêu khiển trước mắt, tôi co giật khóe
miệng, cất tiếng: "Chỗ tốt? !"
Hàn Lỗi nhướn mày, khóe miệng cũng cong lên, cười đến là tà ác: "Dĩ
nhiên, chẳng lẽ em không cảm thấy thế sao?"
Thật xin lỗi, nhưng tôi thật sự không cảm thấy như vậy đâu.
Nơi này tôi rất quen thuộc, có thể nói là muốn quên mà không được, bởi
vì…cái chỗ này, không phải đâu xa, chính là quầy rượu nơi tôi gặp gỡ Hàn
Lỗi lần đầu tiên, nhờ phúc của nó, tôi còn có thể gả cho một người đàn ông
nhìn như cực phẩm nhưng kỳ thật phúc hắc không ai bằng.