CƯỚI SAU MỘT ĐÊM - Trang 303

Xem ra Lưu Tuấn còn là một người đàn ông quái dị nữa a.

Lại là một buổi tối cuối tuần, tôi ở trong cầu thang vứt túi rác cẩn thận
xong, mở cửa cầu thang bộ ra lại vô tình gặp gỡ Lưu Tuấn đang hôn tạm
biệt một cô gái.

Lòng tràn ngập nhiệt huyết, tôi không nhịn được đi tới trước mặt anh ta, vẻ
mặt Thánh mẫu Maria khổ sở mở miệng từ bi nói: "Đồng chí Lưu Tuấn,
nghe tôi khuyên một câu, phần công việc này của anh vẫn là sớm nên nghỉ
hưu đi thì hơn, dù sao cũng là ăn cơm thanh xuân, hơn nữa còn dễ dàng lây
nhiễm cái bệnh mở đầu bằng chữ A kia nữa, vừa hao tổn tinh thần lại còn
làm hại đến thân, anh còn trẻ như thế, chẳng lẽ không có công việc nào
khác để làm hay sao?"

(Momo: bệnh chữ A là AIDS ạ=] ])

Lưu Tuấn bị tôi nói nghe không hiểu ra sao, cau mày hỏi: "Cô biết rõ tính
chất công việc của tôi sao?"

"Rất rõ ràng thế là chuyện tốt chứ sao!" Tôi ôm theo tâm tình kích động
nói.

"Cái đó…Cô có phải đã hiểu lầm cái gì hay không?"

"Nhiều phụ nữ đến nhà như vậy anh nói tôi có thể lầm thành cái gì?"

"Ai nha, cô thật sự hiểu lầm, các cô ấy, không, là cô ấy, cô ấy là vợ của tôi
mà!" Lưu Tuấn có chút quýnh quáng giải thích.

Tôi khi đó tâm tình kích động chỉ nghe thấy được cụm "các cô ấy" mà tự
động rò rỉ cụm "cô ấy" đằng sau.

"Vợ? Nhiều như vậy? Anh tưởng mình là Vi Tiểu Bảo* chắc?" Tôi khinh
thường hừ lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.