CƯỚI SAU MỘT ĐÊM - Trang 386

truyền cho người khác thì sẽ rất mau khỏi đấy, thế nào, em có muốn thử
một chút không?"

Cho xin đi, nếu tôi đem cảm mạo truyền cho anh, không phải tức là tôi đây
cần chăm sóc anh sao, phiền phức giống nhau thôi.

"Cưng à, để anh phải khó chịu thì em thà rằng để bản thân khó chịu còn
hơn." Vẻ mặt tôi chân thành tha thiết nhìn anh nói.

Hàn Lỗi tựa hồ có chút động dung, xem ra là bị cảm động rồi, cho nên hai
mắt lóe lên in xuống trán tôi một nụ hôn, rồi thật biết điều không trêu tôi
nữa, để tôi an tĩnh tiếp tục ngủ mê man.

Không có người ngoài quấy nhiễu, tôi cảm giác mình khôi phục rất nhanh,
tôi đã nói rồi mà, Hàn Lỗi không trêu chọc tôi nữa thì sẽ ổn cả thôi.

Nhờ có thuốc hạ sốt, tôi đổ ra một đống lớn mồ hôi, mặc dù ý thức vẫn
không tỉnh táo hơn nhưng đầu không đau đớn như trước nữa, mơ mơ màng
màng ngủ, tôi cảm thấy trong lúc mình mê man đã được Hàn Lỗi thay cho
mấy bộ quần áo để tôi được sáng khoái mà an giấc, thật là cực khổ cho anh
rồi.

Lần nữa mở mắt, tôi thấy tay chân của mình đã khôi phục được sức lực như
cũ, ý thức thanh tỉnh, không còn mơ hồ ù tai nữa, quả thực chính là sinh
long hoạt hổ. Thật là làm phiền đến thuốc hạ sốt cùng Hàn Lỗi tỉ mỉ chiếu
cố a.

Tôi quay đầu nhìn sang liền thấy Hàn Lỗi vẻ mặt mỏi mệt nằm úp sấp ngủ
say bên cạnh tôi, xem ra cả đêm qua anh thật sự vì tôi mà mệt lử rồi, vừa
rót nước ấm vừa giúp tôi thay quần áo…

Người đàn ông như vậy, sao tôi có thể không thương đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.