CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 283

Michael dừng xe ở phía sau một căn nhà nhỏ, nhưng không
xuống xe ngay, mà ngồi đó đặt tay trên bánh lái, Anna cũng
nhìn anh vẻ khó hiểu.

“Giáng sinh năm ngoái, theo thông lệ anh tặng quà cho Eustace,
một phong bì tiền. Em còn nhớ Eustace không? Anh đoán chắc
em không nhớ, anh ấy là một người da đen, lúc trước làm việc
trong cửa hiệu của anh. Anh ấy nghỉ việc khi anh bán cửa hiệu,
nhưng bọn anh vẫn luôn giữ liên lạc. Khi anh gõ cửa, một chàng
trai trẻ ra mở. Cậu chàng tóc quăn, mặc chiếc áo to dài với quần
bò. Anh ngờ vực hỏi: ‘Eustace sống ở đây đúng không?’. ‘Ông là
ai?’. ‘Tôi là chủ trước đây của anh ấy, đến gửi tặng anh ấy quà
Giáng sinh’. ‘Ông ấy không cần phong bì của ông!’.

‘Cho hỏi?’ Không chờ anh nói hết, cậu chàng nói, ‘Mang phong bì
của ông rời khỏi đây đi!’. Sau đó anh nghe tiếng Eustace vọng từ
trong nhà ra, ‘Ai thế? Jimmy? Ai đến thế, Jimmy?’. Chàng trai trẻ
không trả lời, chỉ luôn miệng nói với anh: ‘Ông tưởng mình là ai
chứ? Còn lặn lội từ xa đến đây gửi phong bì này?’”.

“Tiếp đó cậu chàng đóng cửa lại, anh chẳng biết cậu ấy nghĩ gì,
cả Eustace nữa. Nhưng quả thật anh không có ý làm tổn thương
họ. Suốt mấy năm nay, anh luôn làm thế, hơn nữa Eustace cũng
luôn lễ phép nói cám ơn anh”.

“Có lẽ, thời gian đã làm thay đổi tất cả!”.

“Quả thật họ thay đổi rồi”. Michael thở dài một tiếng, sau đó mở
cửa xe.

Thời gian trôi qua, nhà thờ cũng có những thay đổi. Michael vừa
bước vào đã nhận ra ngay điều đó: tuy nhà thờ vẫn tối mờ thế,
khắp nơi lan tỏa mùi nến, nhưng trong đó chỉ có số ít người mặc
đồ đen đến chia buồn. Những người khác ăn mặc sặc sỡ, còn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.