CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 297

Họ cẩn thật đặt ván trượt tuyết vào cốp xe, sau đó xuất phát.
Trên đường đi, Michael hỏi: “Cháu định chơi bao lâu?”.

“Cháu nghĩ, phải trượt đến khi mệt nhoài mới thôi!”. “Nhưng
ông phải biết khi nào đến đón cháu, Pagan!”. Pagan nghĩ một
lúc: “Sau khi trượt xong, cháu có thể tự về nhà bà! Cháu sẽ cùng
các bạn đến nhà Keith chơi một lúc. Vậy chi bằng tuần sau cháu
ở nhà bà luôn vậy!”. “Vậy đồ đạc của cháu thế nào?”.

“Những thứ cháu cần đều ở nhà bà, chỗ ông chỉ có mấy bộ quần
áo của cháu thôi!”.

“Được rồi!”.

Michael dừng xe dưới chân núi. Con dốc rất dài, nhưng cũng
không gọi là nguy hiểm, trải dài về phía Bắc đến ranh giới
Elmview Acres. Lúc họ đến nơi, trên đồi đã có rất nhiều người
đang trượt tuyết. Nhìn xa xa, mọi người mặc áo đủ màu sắc,
một vài tốp nam nữ đang vất vả leo lên, có người còn chân đạp
ván trượt tuyết, đĩa nhựa hoặc bìa cát-tông linh hoạt trượt
xuống. Cảnh tượng lúc này trông rất giống một tấm thiệp Giáng
sinh! Pagan cầm ván trượt tuyết chạy vào trong đám đông.
Michael nhìn theo cháu mình một lúc rồi lái xe về.

Giờ đi đâu đây?

Chắc Anna cũng đã chuẩn bị xong, nếu anh muốn, giờ vẫn còn
kịp về đón cô, nhưng anh không làm thế. Nếu anh đến, cô cáu
kỉnh như trẻ con với anh thì sao? Cô không muốn dựa dẫm anh
thì cứ để cô tự nhiên!

Thế rồi Michael quay đầu xe, lái về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.