CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 384

Michael không nhớ lúc đó mình có cười không, nhưng giờ nghĩ
lại, ông bật cười.

Hầu như, ông luôn tin Pauline vẫn còn sống trên đời này, bà
sống cuộc sống của mình ở nơi nào đó trên thế giới. Dường như
ông có thể thấy Pauline trong khu vườn ở ngã rẽ phía trước, bà
đang cho chim ăn, hoặc tiện tay nhặt cành cây nhỏ gãy rơi
xuống đất. Bà đứng dưới ánh mặt trời, thật khó tin, mặt trời tựa
tiết tháng 8, vàng rực ấm áp và hầu như trong suốt tựa cây liên
kiều. Khi ông từng bước khập khiễng đi tới, Pauline sẽ dừng việc
đang làm, đứng đó chăm chú lắng nghe. Khi thấy Michael tiến
gần đến mình, bà sẽ nhắm mắt và đưa một tay ra: “Phải anh đấy
không?”, bà luôn hỏi thế: “Đúng rồi! Đúng thật là anh rồi!” bà reo
to, mặt tỏa ánh hào quang hạnh phúc...

Michael lại rảo bước nhanh ở khúc quanh phía trước, tựa như có
Pauline ở đâu đó đợi chờ mình.

HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.