Mỗi ngày đều ở chung từ sáng tới tối, sao Tiểu Hồng còn không biết suy
nghĩ trong đầu Tiểu Cầm là gì. Vốn Lô Cầm đã phiền muộn Diệp Không ca
ca nóng lạnh thất thường với nàng. Nếu như hiện giờ mình lại trở mặt cùng
Diệp Không ca ca thân mật, nhất định trong lòng Lô Cầm sẽ cảm thấy khó
chịu a.
Trong lúc hai người đang co kéo qua lại, Lô Cầm đã mặc đầy đủ quần áo
tiến vào.
Cũng không phải Lô Cầm muốn phá chuyện tốt của bọn họ mà thực ra
đại lục Thương Nam tương đối bảo thủ. Ai có thể ngờ bọn họ có thể làm
việc như vậy giữa ban ngày.
Hơn nữa vừa rồi hai người vội vàng hôn nhau, ngay cả chốt cửa cũng
không cài. Chỉ cần đẩy nhẹ là thấy được cảnh vật bên trong, cho nên Lô
Cầm căn bản không cần gõ cửa liền tiến vào.
- A!
Lô Cầm tiến vào trong lập tức bị tràng diện hương diễm khiến kinh ngạc
ngây người.
Chỉ thấy Tiểu Hồng tỷ đang bị Diệp Không ca ca thôi đẩy ở trên bàn
tròn. Hai chân Tiểu Hồng đạp loạn, còn Diệp Không lại vô tình đưa tay thò
vào váy của Tiểu Hồng, tuy rằng tay ở trong quần thế nhưng có thể trông
thấy cảnh tượng gió nổi mây phun bên trong.
Nhìn ở phía trên càng khiến cho tâm nàng nhảy loạn, quần áo của Tiểu
Hồng bị cởi bỏ, Diệp Không ca ca đang ngậm viên ngọc châu kia khiến
Tiểu Hồng phun ra thanh âm ậm ừ, ư a không ngớt.
Tuy rằng Lô Cầm đã biết không ít chuyện thế nhưng vẫn là nha đầu
chưa trải qua chuyện đó. Đối với những phương diện này còn vô cùng đơn
thuần, đại lục Thương Nam chưa có loại phim về thể loại này cho nên Lô
Cầm chưa từng nhìn thấy tràng cảnh trước mặt bao giờ.
Nàng lập tức đỏ bừng khuôn mặt, không khỏi ngẩn người rồi quay đầu
trốn ra ngoài.
Đôi uyên ương trong phòng cũng bị nàng làm cho giật mình, mau chóng
dừng động tác lại, Tiểu Hồng càng mắc cỡ chỉ muốn chui xuống đất.