CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1094

Ra chiến trường như vậy, không phải là chịu chết sao?

“Binh Đông Sở yếu nhưng cũng không yếu.” Chiến Bắc Liệt nhìn vẻ

mặt của bọn họ, trầm giọng nói: “Đừng quên còn có một Đông Phương
Nhuận, thắng bại trên chiến trường, nếu muốn thắng cũng chỉ có một con
đường là dùng trí.”

Nhất là chiến đấu với Bắc Yến, Đông Phương Nhuận một bụng âm hiểm

xảo trá, vừa lúc có công dụng.

Lúc đến gần, Mã Đằng Bình mới chú ý tới bọn họ, khuôn mặt già nua đỏ

lên, chắp tay lúng ta lúng túng nói: “Khiến Liệt Vương chê cười rồi.”

Vừa dứt lời liền thấy một người trong đội kỵ binh đang thực hiện một

động tác khó, dùng sức đấm vào lưng ngựa để bật nhảy lên, lộn một vòng
trên không, lúc hạ xuống con ngựa kia lại đột nhiên tăng tốc, sau đó……….

Ngã xuống từ trên không.

Ba người Cuồng Phong đồng loạt nhắm mắt, không đành lòng nhìn nữa.

Sắc mặt Đông Phương Nhuận không đổi, ngay cả khóe môi cũng chưa

từng cứng ngắc chút nào, gương mặt già nua của Mã Đằng Bình đã đỏ lắm
rồi, chỉ thiếu nước tìm một cái lỗ mà chui xuống.

Quá mất mặt!

Đúng lúc này, một thanh âm sợ hãi vang lên: “Ngươi…ngươi, sao lại ở

đây?”

Mọi người quay đầu nhìn lại, một nam tử đứng bên ngoài sân huấn

luyện, mặc tử y quý giá, khuôn mặt sưng phù, sắc mặt hung ác nham hiểm,
khí chất lỗ mảng, trong con ngươi hẹp dài tràn ngập sự kinh hoàng, như là
đang thấy quỷ chỉ vào Đông Phương Nhuận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.