CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1386

Nàng đặt mông ngồi lên ghế, tức giận vung tay gạt toàn bộ ấm chén đèn

đóm trên bàn xuống đất, khóc lóc om sòm: “Người, người đâu! Mau thả lão
nương ra ngoài!”

Ngoài cửa vẫn không có tiếng ai đáp lại, Tiêu Phượng cầm một chiếc

đèn dầu lên, ném về phía cánh cửa đang khóa chặt: “Nếu không thả ta ra,
lão nương liền đốt cháy nơi này.

Tiêu Phượng đập phá lung tung trong phòng, chỉ cần đập được là đập

tuốt.

Rốt cục, bên ngoài cũng có tiếng mở khóa.

‘Xoạch’ một tiếng, cửa phòng đã bị mở ra, nữ tử có thai kia nhìn căn

phòng hỗn loạn, không khỏi thở dài: “Cô nương, ngươi còn tiếp tục ầm ĩ
như thế thì chúng ta không thể làm ăn được!”

Tiêu Phượng oán hận trừng mắt nhìn nàng, cố gắng đè nén lửa giận, bàn

điều kiện với nàng: “Ngươi thả ta ra, quán trọ cũng sẽ không còn những âm
thanh ầm ĩ nữa, ta cũng thoải mái đi tìm bằng hữu của ta, nhất cử lưỡng
tiện!”

Nữ tử lắc đầu: “Lão bản đã hạ lệnh, sao chúng ta dám thả ngươi? Dù

ngươi có tiếp tục làm ầm cũng vô ích.”

Tiêu Phượng lập tức nhảy dựng lên, trợn tròn mắt mắng: “Lão nương

không có ăn quỵt! Lão bản các ngươi keo kiệt như thế có phải là đàn ông
không, ngươi gọi hắn tới đây, lão nương tự nói với hắn!”

Nhớ tới lúc đó nàng liền tức giận, trên người không có một đồng nào, đi

ăn quỵt cơm, lúc đầu nam nhân kia vẫn bình thường, không thấy có chút tức
giận nào, nàng thầm cảm tạ ông trời đã gặp được một người tốt.

Không ngờ hắn hỏi nguyên nhân xong liền nhốt nàng ở đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.