CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1462

Tô Cốt cất tiếng cười to, vì hai từ ‘Hoàng thượng’ này mà càng cười càn

rỡ, hoàn toàn quăng mấy câu cầu xin của Yến hoàng, lúc này hắn cũng
không biết, có một câu trong lời cầu xin này, đã trở thành một lời sấm.

Hắn cười lớn, vẻ mặt dữ tợn mà đắc ý: “Nếu không phải tại ngươi giết

con ta, trẫm còn muốn tạm thời tha cho ngươi một cái mạng, đợi chiến loạn
kết thúc…………”

Yến hoàng đã thất thần, hắn nỉ non: “Trẫm…….. Trẫm mới là Hoàng

thượng, ngươi…… giết ngươi…….”

Hắn chợt ngẩng đầu, đang muốn giải thích cái gì đó, còn chưa kịp mở

miệng, đã ‘Phụt’ một tiếng, phun ra một búng máu, ngực có một thanh chủy
thủ cắm sâu vào.

Máu tươi chảy ồ ạt, nhuốm đỏ long bào, Yến hoàng há miệng nhưng

không kịp nói gì, nghiêng đầu chết ở chân tường, đến lúc chết cũng không
biết tại sao Tô Cốt lại cho rằng, Tô Hách bị mình giết.

Tô Cốt hài lòng nhìn Yến hoàng chết không nhắm mắt, dắt Hoàng hậu

chậm rãi đi ra ngoài điện, miệng nỉ non: “Trẫm……..”

Càng nói ra từ này, càng biểu thị cho quyền lực, địa vị chí cao vô

thượng, trong lòng càng khoan khoái.

Hắn đi qua những con đường đầy máu trong hoàng cung, đi qua những

con đường đang được thị vệ dọn dẹp tay chân bị chém, đi qua những con
đường đầy mùi máu, khuôn mặt tươi cười sáng lạn.

Mà cùng lúc đó, không chỉ có mình hắn đang cười.

Bên ngoài Hoàng thành, Chiến Bắc Liệt đang chắp tay đứng trên đỉnh

núi, ưng mâu hơi nheo lại, quan sát hoàng cung Bắc Yến đang hỗn loạn,
khóe môi cũng vương ý cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.