CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1707

“Mục đích lâm triều hôm nay chắc các vị khanh gia đều rõ ràng, Hoàng

thượng không rõ tung tích, nước không thể một ngày không có vua, Bổn
cung đành vượt quyền làm chủ, các khanh gia hãy đề cử một người tài đức
vẹn toàn, tạm thời nhiếp chính, chấn chỉnh triều cương, đánh lui Nam Hàn,
đưa Tây Vệ ta đến một hồi thanh bình thịnh thế!”

Chúng thần cùng chắp tay, hô to: “Nương nương anh minh!”

Hoàng hậu khẽ gật đầu, giơ tay lên làm một tư thế mời: “Như vậy, các

khanh gia đã chọn người nào trong lòng, mỗi người hãy phát biểu ý kiến
của mình.”

Phía dưới lặng như tờ, cực kỳ trầm mặc, người người mắt nhìn mũi mũi

nhìn tim, thở mạnh cũng không dám thở.

Mộ Dung Tiêu khẽ cong khóe môi, liếc mắt nhìn Mộ Dung Triết, trong

mắt chứa ánh sáng sắc bén thể hiện quyết tâm nhất định phải được.

Mộ Dung Triết cũng hừ lạnh đáp trả hắn, trong lòng cũng đã có dự tính.

Cứ trầm mặc như vậy khoảng một nén nhang………

Hoàng hậu chuyển mắt nhìn Trịnh Khấu Sư vẫn chưa mở miệng:

“Chẳng hay Thừa tướng nghĩ như thế nào?”

Trịnh Khấu Sư đáp lời: “Bẩm nương nương, cựu thần không có ý kiến

gì.”

Hoàng hậu nhướn mày, trực giác cho thấy có gì đó không đúng nhưng

suy nghĩ một lát thì liền bình thường lại, từ lúc Trịnh Phù chết đi, ông ta
vẫn luôn khoanh tay đứng nhìn bo bo giữ mình, chắc là lòng đã nguội lạnh.

Đè nén tâm tình khác thường trong lòng xuống, nàng chuyển sang nhìn

hai người khác, cũng là quan viên từ lúc vào triều đến giờ chưa hề biểu lộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.