CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1723

Nàng vẫn vẫn lạnh nhạt như trước, khóe môi vẫn mỉm cười, phượng

mâu vẫn thanh lãnh như trước, y bào vẫn sạch sẽ mượt mà…..

Trên y bào trắng thuần không dính một chút máu tươi nào!

Trong Kim Loan điện đầy mùi máu tanh, nàng giống như không phải là

nữ tử giết vô số thị vệ mà mắt cũng không chớp, không phải là nữ tử thản
nhiên bẻ gãy cổ Hoàng hậu, nàng cứ thản nhiên đứng đó, không tanh tưởi,
không dơ bẩn, không độc ác, thậm chí không hề khiến bọn họ cảm thấy
chán ghét chút nào.

Đó là dạng nữ nhân gì?

Không ai có thể trả lời.

Sự trầm mặc này kéo dài một lúc lâu, Thừa tướng Trịnh Khấu Sư mới

bước ra, chắp tay hỏi: “Công chúa, người nói ngọc tỷ là do Hoàng thượng
tự tay đưa cho, vậy thì Hoàng thượng………”

Vừa dứt lời, mọi người mới có phản ứng lại, nếu là tự tay đưa thì là lúc

nào, lúc nàng tới Lương Đô Hoàng thượng còn đang hôn mê bất tỉnh, sau
đó thì biến mất, lẽ nào……..

Lãnh Hạ ngắm nghía ngọc tỷ trong tay, gật đầu nói: “Đúng vậy, Bổn

cung đã tìm được Hoàng thượng rồi.”

Nàng chuyển mắt nhìn ra phía cửa, các quan viên cũng vui vẻ nhìn theo,

từ cửa có một người nhảy vào, tóc trắng râu trắng mày trắng, ánh mắt hưng
phấn nhìn lung tung, không hợp với tuổi của ông ta chút nào, cực kỳ cổ
quái.

Mà thứ bị ông lôi như rác rưởi kia, không phải Vệ vương thì là gì!

“Lớn mật!” Mọi người tức giận quát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.