CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1729

Những người khác đều sống, chỉ có Mộ Dung Lãnh Tương và Trịnh Phù

là chết, một người có thể khiến những người trong hoàng thất cảnh giác lẫn
nhau, một người có thể khiến ông rời xa những phe cánh của các Hoàng tử.

Tuy rằng vụ ám sát đó không phải do nàng gây nên, nhưng nàng cũng có

trách nhiệm, chít ít cũng là thấy chết mà không cứu, nhưng đã sống nhiều
năm rồi, chức tước cũng đã làm nhiều năm như thế, ông hiểu, có một số
chuyện không thể cứ tra xét đến cùng, cũng không thể nào tra xét, cứ tỉnh
tỉnh mê mê, mơ mơ hồ hồ như thế là hay nhất!

Nữ tử trước mặt này………

Lật tay là mây, úp tay là mưa!

Trịnh Khấu Sư than nhẹ một tiếng, vén quan phục, quỳ xuống đầu tiên,

hô to: “Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Tiếp theo có hai người quỳ xuống, Binh bộ Thượng thư Chu Dần, Văn

uyên các Đại học sĩ Tề Đại, bọn họ chính là phụ thân của Chu Lập Vũ và
Tề Triệu.

Từ lúc hai người quỳ xuống, cũng có mấy người nữa quỳ theo, ai cũng

là trọng thần trong triều, cũng chính là phụ thân của những người mà Lãnh
Hạ đã cứu trên thuyền hoa.

Có những người này dẫn đầu, từng người đều quỳ xuống, cuối cùng,

ngay cả Mộ Dung Tề cũng nở nụ cười tự giễu, cam nguyện cúi thân mình
cao quý.

Trên Kim Loan điện, một nữ tử bạch y đứng chắp tay, từng cơn gió thổi

y bào của nàng tung bay, mắt phượng mày ngài, trong đôi mắt đen thẫm ấy,
là sự ngạo nghễ không gì sánh kịp, nàng như là một Vương giả trời sinh,
giống như một con người luôn cao cao tại thượng, nhìn xuống triều thần
Tây Vệ quỳ lạy ở phía dưới, âm thanh bái lạy rền vang tận trời……….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.