CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1932

Phương Nghĩa đang hết sức chăm chú nên đây chính là lúc ý chí yếu ớt

nhất, nghe tiếng hét lớn này liền phản xạ có điều kiện ngẩng đầu lên, liền
chạm vào một đôi mắt vô cùng kỳ lạ………

Đôi mắt kia ngập đầy ánh sáng, những vòng ánh sáng rực rõ nhiều màu

sắc tỏa ra xung quanh, giống như gần ngay trước mắt lại giống như xa tận
chân trời, chạm vào đáy lòng hắn, mọi tâm tình như điều phơi bày trước thứ
ánh sáng rực rỡ này.

Hắn không tự chủ được mà đắm chìm trong đôi mắt này, khó mà tự kềm

chế, không thể tự thoát ra được!

Mọi người khó hiểu nhìn Phương Nghĩa đột nhiên bình tĩnh trở lại, ánh

mắt của hắn dại ra, sự điên cuồng trong mắt nhạt dần, cứ thể nhìn Lãnh Hạ.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút ………

Không ai dám lên tiếng, Lãnh Hạ vươn tay, chậm rãi bước về phía

Phương Nghĩa, nhìn hắn, nhàn nhạt phun ra hai chữ: “Đứa bé.”

Mọi người đều nhíu nhíu mày, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ hoài

nghi, dù sao thì cũng không thể chỉ bằng một câu nói mà Phương Nghĩa vừa
rồi còn tâm thần muốn hai người đồng quy vu tận sẽ ngoan ngoãn giao con
cho nàng chứ?

Nhưng mà mọi người cũng không có hành động gì, tùy ý để Lãnh Hạ

tiếp cận nam nhân kia, luôn có một loại dự cảm kỳ quái ở trong lòng.

Lãnh Hạ bưu hãn như thế, có khi, chắc là, nói không chừng……

Thật sự có thể khiến Phương Nghĩa thành thành thật thật giao đứa bé ra?

Sau đó, mọi người mở to mắt nhìn, lập tức trên đất rơi ra vô số con

ngươi, nhưng cũng không ai đi nhặt lại, mọi người đều biến thành tượng đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.