CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1996

Nữ nhân này chỉ thấy ý cười ở khóe môi hắn mà không thấy lãnh ý trong

mắt hắn sao…….

Nhưng, Chu Kỳ……..

Họ Chu……….

Lãnh Hạ nhìn về phía Chiến Bắc Liệt, hắn gật đầu.

Hai người hiểu rõ, thu ánh mắt lại, khóe môi cong lên độ cong hài hước,

tiếp tục xem kịch vui.

Một lúc lâu sau, Chu Kỳ đã có chút thấp thỏm, trong giọng nói cũng ẩn

chứa sự lo lắng, lại nói lần thứ ba: “Thần nữ Chu Kỳ, va vào Hoàng thượng,
tội….. tội đáng chết vạn lần!”

Đến lúc này Đông Phương Nhuận mới chậm rãi nói: “Thì ra là thiên kim

phủ Chu ngự sử, bình thân.”

Nàng thở phào một hơi, cố chịu tê mà đứng đạy, tươi cười rực rỡ, hai gò

má đỏ ửng.

Còn chưa kịp nói đã nghe Đông Phương Nhuận nói tiếp: “Va phải Trẫm

cũng không sao, nhưng hôm nay Tây Vệ Nữ hoàng và Đại Tần Liệt Vương
tới đây làm khách, va phải hai vị khách quý Trẫm không thể cứ thể bỏ qua
được!”

Chu Kỳ ngẩn ngơ nhìn hắn, cảm thấy trong giọng nói ôn nhuận kia thấp

thoáng lãnh ý, cảm giác lạnh lẽo ấy chạy thẳng vào đáy lòng nàng rồi lan ra
toàn thân……..

Lạnh đến thấu xương!

Không đợi nàng giải thích, Đông Phương Nhuận đã cười khẽ một tiếng,

không lưu tình chút nào: “Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.