CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 212

thường, hồng y nữ tử che miệng cười, phong tình vạn chủng nói: “Nhìn
xem, phế vật công chúa thật không được sủng.”

Chanh y nữ tử gật đầu, trong mắt tràn đầy ý khinh thường, giòn giã nói:

“Như vậy càng tốt, Vương gia không sủng nàng, tỷ muội chúng ta càng sớm
có cơ hội, sớm muộn gì cũng đoạt đi vị trí Vương phi này.”

Hoàng y nữ tử uyển chuyển hàm xúc vười, sửa sang lại quần áo, dung

nhan, bước lên phía trước vào trong uyển, vừa đi vừa nói: “Dù là phế vật
nhưng cũng là chủ nhân danh chính ngôn thuận của Vương phủ, dù không
biết nàng còn có thể ngồi ở vị trí này bao lâu nữa, nhưng hiện giờ không thể
không giữ lễ, dù sao vẫn phải tham kiến một lần.”

Các nữ tử khác hướng về phía uyển cười giễu cợt một tiếng, thu hồi ý

chê cười trên mặt, theo sát nhau đi vào.

Sân to như vậy chỉ có một nữ tử dựa vào tháp trúc, một thân bạch y,

không thêu bất cứ hoa văn gì, trên đầu cũng không búi tóc, tóc đen như thác
nước đổ xuống ở phía sau, tiêu sái, tùy ý. Nhưng cũng vô cùng độc đáo,
trên người nàng dường như có khí chất lãnh liệt không nói nên lời, tịch
mịch tựa như ánh trăng, trong trẻo mà lạnh lùng.

Có thể thản nhiên đọc sách ở đây, đủ để cho thấy đây là ai, hoàng y nữ

tử phản ứng trước tiên, mắt hơi nheo lại, xẹt qua tia đùa cợt, phế vật này
thật đẹp, đáng tiếc là một người ngu ngốc, vô dụng. Nàng giả bộ thi lễ, trên
mặt mang theo ba phần lạnh lẽo, dịu dàng nói: “Vương phi tỷ tỷ, bọn muội
tới chào hỏi tỷ.”

Nữ tử mí mắt chưa nâng, lật cuốn sách, lạnh như băng nói: “Đi ra

ngoài.”

Thanh âm này không nhẹ không nặng, lại toát lên một khí độ không thể

nghi ngờ, một cỗ cảm giác lạnh lẽo từ bàn chân truyền ra khắp cơ thể, mười
hai thị thiếp đồng loạt run rẩy, hoàng y nữ tử kia trong mắt tràn đầy xấu hổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.