CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2306

đồng đội, mạo hiểm dù biết có thể sẽ nguy hiểm nhưng vẫn quay lại kề vai
chiến đấu cùng bọn họ!

Hai chữ bằng hữu, đượng thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn vào lúc này,

đã là bằng hữu, dù là chân trời góc bể cũng sát cánh bên nhau!

Như vậy, con mẹ nó làm thôi!

Đám Ngự lâm quân sắp sửa bị làm này, rõ ràng là nhiều gấp mười lần kẻ

địch, nhưng mà nghe một tiếng ‘Giết’ này và một đám người bưu hãn xông
đến, thì không hề có chút ý chí chiến đấu nào, toàn thân run lẩy bẩy, mồ hôi
vã ra như tắm, ruột gan cũng như xoắn lại.

Lúc trước để hai tôn đại thần này rời đi có phải tốt không?

Trong mắt mọi người đều vô cùng sợ hãi, không ai không sợ, không ai

không kinh hồn bạt vía!

Bỗng nhiên, trong đám người vang lên một tiếng quát to: “Giết a! Liều

mạng với bọn chúng! Không giết được chúng thì các ngươi quay về cũng
phải chịu chết! Giết chúng đi, giết đi!”

Sinh mạng bị uy hiếp nên Ngự lâm quân lại lao lên, nếu không giết được

họ thì lúc quay về có lẽ còn chết thảm hơn ở đây, còn nếu liều mạng xông
lên, có ưu thế về số lượng, có khi sẽ hoàn thành được nhiệm vụ.

Máu tươi văng tung tóe, tiếng hét thảm thiết vang trời, không ai chú ý

tới có hai người đang bỏ chạy ở phía sau, chính là Mặt sẹo và Lạc Cầm vừa
hét to.

Lúc này Mặt sẹo sợ đến tè cả ra quần, thầm nghĩ muốn chém nát cái roi

này ra, chỉ hận mình quá tham lam, muốn cướp bạc từ hai tôn sát thần kia,
chỉ sợ mạng nhỏ cũng không còn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.