CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 233

Chiến Bắc Việt vội cười lấy lòng, lộ ra răng nanh trắng bóng, kiên trì:

“Trà bái sư này hợp khẩu vị chứ?”

Đuôi lông mày khẽ nhếch, nghiêng đầu liếc hắn một cái, Lãnh Hạ hỏi:

“Trà bái sư?”

Chiến Bắc Việt nhảy đến phía sau nàng, ra sức đấm đấm vai cho nàng,

một bộ dạng của người vợ nhỏ: “Nhị tẩu sư phó, ngươi từng nói xem biểu
hiện của ta! Từ khi nhận sòng bạc này đến nay, ta cũng không phá của
ngươi thứ gì!”

Lãnh Hạ nhẹ nhàng cười: “Mới được mấy ngày?”

Chiến Bắc Việt phiền toái nhức đầu, than thở nói: “Sòng bạc đã vào quỹ

đạo, ta không thể mỗi ngày đều ở đây.”

Lúc trước mới bắt đầu còn thấy mới mẻ, nhưng đến giờ nhiệt tình của

hắn bị cái ồn ào ở đây làm cho biến mất không còn một chút, hiện tại chỉ
cần nhắc tới hai chữ sòng bạc, đầu liền choáng váng, trong người cảm thấy
khó chịu, mỗi giây mỗi phút đều hy vọng rời xa cái địa ngục này!

Lãnh Hạ nhướn mày, mỉm cười, vừa bước xuống cầu thang vừa thản

nhiên ném cho hắn bốn chữ: “Chiến trường Tây Cương.”

Chiến Bắc Việt ngồi ngốc hồi lâu, ôm đầu kêu rên một tiếng, hắn bây

giờ mới hiểu được. Nhị ca Nhị tẩu thực sự là trời sinh một đôi a, chỉnh
mình đều không lưu tình. Lúc trước là ai cảm thấy nhị tẩu giống như tiên nữ
giáng trần, cứu mình từ tay Nhị ca thiết huyết?

Đơn thuần a! Rất đơn thuần!

Không thể làm gì được, đành quay về sòng bạc kia tiếp tục sự nghiệp

quản lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.