CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2338

“A!” Hoa cô nương kêu lên, chớp chớp mắt, u oán nói: “Không phải như

ta nghĩ chứ?”

Lãnh Hạ gật đầu, chính là như vậy!

Mọi người ngạc nhiên: “Là gì?”

Phượng mâu đảo qua một đám trẻ nhỏ hiếu kỳ, mỗ sát thủ mỉm cười,

môi đỏ khẽ mở, phun ra một chữ: “Chạy!”

Dứt lời, cả đám người ai oán chạy như điên.

Trong rừng rậm gió thét gào, hơn bốn trăm người nhanh chóng chạy về

phía Bắc, mà sau lưng họ, mưa lất phất giữa làn khói dày đặc, mùi máu tươi
gay mũi tràn ngập, tiếng kêu thê thảm âm vang……

“Giết a! Đám giặc vô sỉ nộp mạng đi!”

“Con mẹ nó, giết bọn chúng không còn mảnh giáp!”

==

Thời gian trôi qua rất nhanh, đêm tối dần dần tan đi, những ánh sáng

bình minh bắt đầu lan tràn.

Lãnh Hạ mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển, nhìn ba vạn đại quân – cửa ải

cuối cùng ở trước mặt……

Nàng quay đầu nhìn mọi người nói: “Ba vạn người này…….”

Những ánh mắt tò mò nhìn qua, cùng đợi mỗ Nữ hoàng gian trá nói ra

diệu kế.

Chỉ thấy mỗ nữ hơi ngẩng mặt lên, trong phượng mâu sâu thẳm, chậm

rãi phun ra từng chữ một: “Giết ra!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.