CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 239

Lãnh Hạ đang muốn xuống lầu, chợt nghe tiếng Tiêu Phượng rống giận

rung trời: “Con bà nó, lão nương quyết không để yên cho ngươi!”

Mày liễu nhíu lại, nhìn về phía thanh âm vừa phát ra, thì thấy dưới tầng

rộng như vậy mà bây giờ cả một đám dân cờ bạc vây quanh một bàn đổ xúc
xắc ở chính giữa tầng. Tiêu Phượng một thân hồng y tươi đẹp hai tay chống
nạnh đứng ở một đầu bàn, mày liễu giương cao, khuôn mặt thanh tú xinh
đẹp nhưng lại vô cùng lạnh lẽo, gắt gao trừng mắt nhìn một thiếu niên ngồi
phía đối diện.

Thiếu niên kia dáng người thấp bé, nhỏ gầy, áo ngoài màu xanh đã bẩn,

nhìn qua khoảng mười lăm mười sáu tuổi, dáng dấp cực kỳ thông minh,
thần sắc hào hứng, phấn khởi. Phía trước đầy ắp bạc trắng bóc, ước chừng
phải mấy vạn, tựa như những ngọn núi nhỏ, phản xạ ánh mặt trời làm người
ta chói mắt.

Mà trái lại Tiêu Phượng ở bên kia, nghèo rớt mồng tơi, phía trước trống

trơn, ngay cả mười vạn hai ngân phiếu lúc đầu đưa cho nàng cũng không
thấy.

Lãnh Hạ khiêu mi, đã đoán được vài phần, Tiêu Phượng mấy ngày nay

thắng lớn khắp nơi, hôm nay đã gặp đối thủ!

Thiếu niên kia dáng vẻ lười biếng, dường như là nằm ngửa trên ghế, hai

chân vắt chéo nghênh ngang, một bộ dạng của bọn lưu manh vô lại, nghe
thấy tiếng nàng kêu gào liền hừ lạnh, vuốt vuốt nhúm râu nhỏ, ý tứ khiêu
khích mười phần.

Tiêu Phượng giận dữ, vỗ bàn thật mạnh, lo lắng quát to: “Lấy mười vạn

lượng bạc đến! Lão nương hôm nay liều mạng với ngươi.”

Gã sai vặt bên cạnh không dám chậm trễ, nhanh chóng đi lấy mười vạn

lượng bạc, cô nãi nãi này liên tiếp tới đây chơi mấy ngày, Việt vương gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.