CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 240

dặn dò phải hầu hạ thật tốt, cho dù không phải hoàng thân quốc thích cũng
hẳn là người giàu có, thực không thể đắc tội.

Thiếu niên bĩu môi, ánh mắt dò xét liếc nàng một cái, ngạo mạn nói:

“Muốn tặng ta bạc, rất hoan nghênh!”

Ván bạc bắt đầu!

Thiếu niên quơ một cái, sáu viên xúc xắc vọt vào trong chén, tay giơ cao

lên lắc lắc, xúc xắc bên trong phát ra tiếng va chạm trong trẻo, chiếc chén
trong tay hắn như có sinh mệnh, có tính tình, phóng khoáng xoay tròn, lưu
lại giữa không trung tàn ảnh.

“Phịch” một tiếng, chiếc chén kia đã vững vàng dừng ở mặt bàn, mọi

người tạm dừng hô hấp, nghểnh cao cổ nín thở nhìn.

Thiếu niên mở chén, nhếch miệng cười, rung đùi đắc ý nói: “Sáu sáu!”

“Oh!” Dân cờ bạc vây xem đều sợ hãi than, thanh âm liên tiếp vang lên.

Tiêu Phượng hít sâu một hơi, khí thế mười phần ôm lấy chén, đột nhiên

dùng sức quơ xúc xắc rồi dùng sức lắc, không có quy tắc, dường như coi
xúc xắc thành thiếu niên ở đối diện, mãnh mẽ lắc, lát sau ‘phịch’ một tiếng
đập chén xuống mặt bàn, tức giận thở hồng hộc.

Thiếu niên kiêu ngạo hưởng thụ sự ủng hộ của mọi người, nhe nanh múa

vuốt chỉ vào Tiêu Phượng cười ha ha, hai chòm râu cá trê nhếch lên nhếch
xuống, hô: “Mở a!”

Dân cờ bạc vây xem cũng ồn ào theo, hô to “Mở!” thanh âm ngày một

to, đinh tai nhức óc, kinh thiên động địa, tựa như muốn làm bật nóc nhà.

Đột nhiên một tiếng nữ tử trong trẻo lãnh liệt vang lên từ lầu hai…….

“Ta mở!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.