CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2398

Bọn Hoa Thiên dù biết cũng chỉ là tin đồn, mà lúc Diệp Nhất Hoàng tới

đây cũng đã là mười năm trước, tóm lại là không hiểu bằng kẻ ở đây.

Mà còn có một việc, từ lúc vào đây thấy có vài phần không đúng, như là

dọc đường chỉ có người đến Phù thành chứ không có người đi từ hướng Phù
thành ra, như là những hán tử trong quán trọ này, giống như ở đây thường
xuyên, chuyên cướp bóc để kiếm sống.

Cách Phù thành gần như vậy mà lại ở lại quán trọ này…..

Cơ Tam Nương bắt lấy ngân phiếu rồi đáp: “Ngươi hỏi đúng người rồi,

chuyện Phù thành, chờ ngươi vào thành còn muốn hỏi thì muộn rồi!”

Lãnh Hạ cau mày, nghe giọng điệu nàng ta thì quả nhiên có chút vấn đề.

Cơ Tam Nương chậm rãi nói: “Phù thành a, chỉ cho vào, không cho ra!”

“Gạt người à?” Diệp Nhất Hoàng chạy vào phòng rung đùi đắc ý:

“Huynh đệ ta cũng đã tới, chưa từng nghe cái này a!”

“Lúc ngươi tới, đã mấy năm rồi?” Cơ Tam Nương lười biếng liếc nhìn

hắn một cái: “Từ lúc Phù thành bắt đầu trở thành nơi không ai quản lý nổi,
người tới ngày càng nhiều, chia làm ba loại, thứ nhất, vào tị nạn, thứ hai,
tìm kiếm người tị nạn để trả thù, thứ ba, tìm manh mối bảo tàng.”

“Dù là loại nào thì ngày càng nhiều người, loại thứ nhất là vì tránh kẻ,

nếu ai cũng có thể vào giết người rồi ra thì tị nạn thành trò đùa à? Loại thứ
hai, vì có điều lệ mới kia, nên cũng phải cân nhắc xem kẻ thù kia có đáng
để trả giá cả đời trong ấy không, loại thứ ba, càng khiến nhiều người chùn
bước, có bảo tàng thì sao, cũng không ra được?”

Lãnh Hạ gật đầu hỏi tiếp: “Chẳng phải Phù thành là nơi không ai quản

sao, trời mặc kệ đất mặc kệ, không Hoàng đế không quan phủ không quan
binh, ai ra luật kia?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.