CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2738

“Bò của ta!”

Vẻ mặt hắn như bị sét đánh, hắn không dám tin nhìn con bò của mình

nằm vật dưới đất, ngơ ngác hồi lâu rồi òa khóc lao về phía thi thể của con
bò kia, hét lớn: “Trời phạt a!”

Dân làng nghe tiếng liền vội vã chạy tới.

“Có chuyện gì thế?”

“Chết…. chết rồi?”

Mọi người thấy rõ tình hình liền khó tin đứng bất động, đột nhiên có

người kinh hoàng kêu to: “Đều là do là yêu nghiệt làm hại!”

“Gần đây…. không phải đã hết rồi sao?”

“Nghiệp chướng a…. sao làng ta cũng bị liên lụy rồi?”

“Là do yêu nghiệt không chết nên trời lại tức giận rồi!”

Trong những tiếng khóc tiếng oán thán, có người nói: “Hừ! Nếu mấy lời

này bị người ngoài nghe được, các ngươi còn muốn sống không?”

Lý Tam ôm cổ con bò, khóc ròng: “Ta phải sống thế nào bây giờ!”

Người nọ kéo hắn ra: “Đừng nói nữa, nghị luận chuyện Hoàng gia là tội

mất đầu đấy!”

Có người tỉnh táo ra vài phần, run rẩy nhìn con bò đã cứng ngắc kia,

không tận mắt nhìn thấy súc vật chết sẽ không thật sự cảm nhận được loại
sợ hãi này, loại sợ hãi bị trời phạt vì yêu nghiệt.

Trong trầm mặc, có người đề nghị: “Vào thành, bán đi…..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.