CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2817

Mọi người nhìn về phía phát ra tiếng nói thì thấy ở phía sâu bên trong

thùng xe, người trợ thủ vừa chuẩn bị ma phí tán lúc nãy đang chậm rãi bước
ra khỏi chỗ tối, vóc người nhỏ bé và yếu ớt, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt lành
lạnh chậm rãi đảo qua thân thể tàn tạ của Đặng Quý, không hề có chút chán
ghét nào.

Chỉ có bình tĩnh.

Nhất thời, tất cả mọi người đều ngẩn người ra, trong quân doanh này sao

lại có người ung dung như vậy?

Cả đám hán tử lập tức sôi trào, thảo luận ồn ào.

“Đây là…… tân binh phải không?”

“Da dẻ trắng nõn thế kia, chắc chắn là mới!”

“Trước đây chưa từng gặp qua, các ngươi từng gặp chưa, binh chủng

nào thế?”

Trong lúc mọi người tò mò, Lãnh Hạ bình tĩnh nhìn Tào quân y đang

khó tin, và Đặng Phú đang hoài nghi.

Xe ngựa quân y đi ở cuối cùng đại quân, mười vạn người kéo thành

hàng đi trên đường phải dài đến mấy dặm, mà Đông Phương Nhuận và Liên
Công chúa biết mặt nàng thì đi tuốt ở đầu tiên, ở phía cuối này hầu như tuần
là thương binh. Trận chiến kia xảy ra trong đêm, giờ nàng lại mặc trang
phục binh sĩ, hơn nữa lúc rời đi còn có Mộ Nhị giả trang, sẽ chẳng ai ngờ
được rằng nàng là thân phận của Nữ hoàng đâu.

Nàng không sợ bị bất kỳ kẻ nào nhận ra.

Đặng Phú định nói, một tân binh chưa từng thấy máu tanh như ngươi

còn đòi cắt cái gì? Nhưng khi nhìn vào đôi mắt sâu kia của nàng, lời đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.