CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 564

“Không biết Thất hoàng tử cho rằng đây là duyên phận, là thiên

ý…………….” Lãnh Hạ nhìn thẳng ánh mắt đối phương, mảy may không
chối từ, khẽ mở đôi môi đỏ mọng: “Hay là duyên do người tạo?”

Đông Phương Nhuận cũng đáp lại ánh mắt của nàng, ý cười trong mắt

càng ngày càng sâu, một lát sau, ngửa đầu nhìn nhìn sắc trời, cũng không
trả lời, ngược lại hỏi: “Cùng nhau dùng bữa tối chứ?”

Dứt lời, cũng không lo lắng là Lãnh Hạ sẽ cự tuyệt, xoay người đi tới

một ngõ nhỏ, cẩm bào xanh nhạt lay động theo từng bước chân, lại có một
vẻ thanh thuần tĩnh lặng như nước chảy.

Lãnh Hạ cũng không định từ chối, đã âm thầm giao thủ vài lần, hôm nay

rốt cục có cơ hội gặp mặt một lần, nàng cực có hứng thú với người này,
giương cao mày liễu đi theo hắn.

Đông Phương Nhuận cho nàng một loại cảm giác giống như trên núi

tuyết lạnh lẽo có một dòng nước ấm nóng, thanh nhuận nhưng quanh nó lại
có một khí tức lạnh lùng không rõ ràng, ấm được thân, lại không ấm được
tâm.

Hai người một trước một sau tiêu sái đi tới.

Ở phía xa, Cuồng Phong Lôi Minh dại ra nhìn Lãnh Hạ đi theo một

người nam nhân rẽ vào một ngõ nhỏ ………..

Lôi Minh run rẩy, hai hàm răng va vào nhau lập cập: “Vương phi ……

vượt …… tường?”

Cuồng Phong miệng mở lớn: “Cái này …… có …… hay không

……….”

Lôi Minh run lên, nói lắp: “Phải …………… phải a……….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.