CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 589

Lãnh Hạ khẽ nhếch miệng, ánh mắt thản nhiên nhìn thẳng vào mắt hắn,

rõ ràng, không chút do dự biểu đạt sự cự tuyệt của nàng: Nằm mơ!

Cún con đi lạc trước một ánh mắt kiên quyết như thế, đành cúi đầu bước

ra khỏi Thanh Hoan Uyển, đi lưu lạc thôi.

Lãnh Hạ nhìn bóng dáng của hắn nhíu mày, nhợt nhạt cười, tắt đèn, lên

giường, ngủ.

Ngày thứ hai, có bài học ngày hôm qua rồi, hôm nay đến chiều Lãnh Hạ

mới thay cung trang đến xem thi đấu, hôm nay thi võ, cưỡi ngựa bắn cung,
suất giao, đấu cầu, so với mấy thứ hôm qua thì thú vị hơn nhiều. (Kiri: suất
giao theo như mình được góp ý thì là trò vật lộn, mọi người cũng hiều vậy
nha! Tks bạn floratran29!/ đấu cầu: vốn ta định để là đá bóng nhưng thời
đấy làm gì có đá bóng, nghĩa nó cũng là đá bóng thôi nhưng để như thế này
cho nó có vẻ cổ trang.)

Còn chưa đến bãi săn đã nghe những tiếng hò hét đinh tai nhức óc, lần

này Ngũ quốc đại điển do Mạc Tuyên phụ trách hơn một nửa, cũng không
phụ danh hiệu Đệ nhất Tài thần của hắn, rất có đầu óc, ai không phải quan
lại quý tộc muốn có chỗ ngồi để xem thi đấu thì phải trả tiền, nhất thời
những kẻ giàu có trong thành thi nhau tranh cướp.

Một chỗ ngồi có giá tới mấy vạn lượng vàng, làm cho Đại Tần quốc khố

dư dả lên không ít, khiến cho Đại Tần Hoàng đế híp đôi mắt hồ ly, nhìn ai
cũng ra hai thỏi vàng.

Đương nhiên, Mạc Tuyên cái tên vắt cổ chày ra nước không thể không

nghĩ đến việc tham ô vài phần, nhìn bộ dáng hăng hái, hai mắt lóe sáng kia
hẳn là cũng kiếm được không ít, đối với việc này Đại Tần Hoàng đế có thái
độ khoan dung rộng lượng lại có phần cam chịu, ngươi ăn bao nhiêu thịt a,
cũng nên cho công thần chút nước dùng chứ, không phải sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.