CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 866

nhất định sẽ giết các ngươi.”

Nhóm hán tử nhe răng cười bước lên mấy bước, quát to: “Tiểu cô

nương, ngươi cũng không biết chúng ta là ai sao, cần gì phải quản xem cha
ngươi là ai. Ngươi chính là món hời đầu tiên của bọn ta sau khi rời sơn trại,
sao có thể thả ngươi?”

Thanh âm này nghe có vài phần quen tai, Diệp Nhất Hoàng nhìn kỹ đám

hán tử rõ ràng là sơn tặc kia, nhất thời trừng mắt.

Hay thật, oan gia ngõ hẹp a!

Đây không phải là huynh đệ ở Hắc Hổ trại sao?

Các ngươi a, đuổi theo ta mấy tháng trời!

Lúc này, nhóm hán tử Hắc Hổ trại cũng thấy Diệp Nhất Hoàng, đồng

loạt run rẩy nhìn ra phía sau hắn, rồi thở phào nhẹ nhõm, chỉ có một lão
nhân đi theo hắn, không có sát tinh lần trước là tốt rồi.

Nhóm hán tử xoa tay, con thỏ nhỏ thằng nhãi con dám làm hỏng vụ làm

ăn của chúng ta, còn suýt nữa khiến chúng ta bỏ mạng trong tay sát tinh kia,
hôm nay không báo thù rửa hận, chúng ta sẽ không là Hắc Hổ trại!

Muốn hỏi tại sao bọn họ xuất hiện ở đây ư?

Thật ra rất đơn giản, ngày đó, bọn họ bị Lãnh Hạ giải quyết chỉ bằng

một chiêu rồi đều bất tỉnh nhân sự.

Lãnh Hạ cũng không đuổi tận giết tuyệt mà đi ăn cơm với Diệp Nhất

Hoàng, đến lúc bọn họ tỉnh lại, vừa thấy sát tinh đi rồi, liền cấp tốc lau mồ
hôi chạy về sơn trại.

Sau khi về sơn trại, mọi người lại run rẩy suy nghĩ, tiểu tử kia biết vị trí

sơn trại của chúng ta, lỡ như ngày nào đó nữ sát tinh kia nhàm chán, ngứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.