CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 987

Giọng điệu này, lười biếng, cử chỉ này, không đợi Chiến Bắc Liệt đồng ý

đã đi ra ngoài, chỉ là thông báo cho hắn một tiếng, mà không phải là xin
phép.

Bảy tên phó tướng nhất thời nổi giận, quả thực là không đặt Vương gia

vào mắt.

Cưng chiều một chút đã kiêu ngạo, tự coi mình là quan trọng sao?

Chẳng qua chỉ là một ông già thỏ mà thôi!

Phó tướng căm tức nhìn bóng lưng của Lãnh Hạ ở phía trước, xem

Vương gia trị tội ngươi như thế nào.

Bọn họ chờ a chờ, chờ a chờ, chờ đến lúc nàng đi mất dạng vẫn chưa

nghe được câu ‘ Lớn mật’ của Chiến Bắc Liệt.

Quay đầu nhìn lại, nhất thời rơi hết mắt ra ngoài.

Chỉ thấy Đại Tần Chiến thần đang nhìn chằm chằm bóng lưng đã đi xa

kia, trong mắt chứa đầy ái mộ si mê chiều chuộng………Tất cả những thứ
này thể hiện rõ tình cảm của hắn.

Đến tận lúc tiểu tử kia đã khuất dạng Vương gia mới quay đầu trở về.

Một lúc sau, vẻ mặt chán nản lầm bầm: “Quên mất không bảo nàng về

sớm một chút, đi đường cả ngày hẳn là đã mệt mỏi rồi.”

Trong doanh trướng xuất hiện thêm bảy bức tượng đá.

==

Lãnh Hạ đi dạo không mục đích ở trong doanh trại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.