CƯỚP TÌNH: TỔNG GIÁM ĐỐC ÁC MA RẤT DỊU DÀNG - Trang 487

“Cha, cha làm sao vậy?” Lucus hiển nhiên chưa từng thấy cha chảy

nhiều máu như vậy, bị dọa sợ đến sắp khóc.

“Lucus ngoan, cha không có việc gì, Phi Phi, em đỡ tôi lên trước,

chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, không thể bị người khác phát
hiện, em cởi áo khoác khoác lên chỗ bả vai tôi, chống đỡ trước một chút.”
Giọng nói khàn khàn của Thư Yến Tả nhất thời trấn an suy nghĩ rối loạn
của Hoắc Nhĩ Phi.

Cô vội vàng đi tới khoác cánh tay trái của anh lên vai mình, đỡ hông

anh, “Sẽ không có việc gì chứ?”

“Yên tâm, còn chưa chết!” Thư Yến Tả rất muốn cho cô một nụ cười

không có chuyện gì, nhưng nhìn như thế nào thì nụ cười kia vẫn rất cứng
ngắc.

“Đừng nói chết.” Lần đầu tiên Hoắc Nhĩ Phi gặp phải cảnh tượng này,

khó tránh khỏi hơi sợ hãi, ngay cả đôi môi cũng run rẩy.

“Không có việc gì, đừng sợ, đi về phía trước là được.” Thư Yến Tả cố

gắng tỏ vẻ để cho mình giống như không có chuyện gì.

Lucus cắn chặt môi dưới, rất hiểu chuyện ngoan ngoãn đi bên cạnh, bé

biết mình không thể khóc, cha đã nói bé là nam tử hán, không thể cứ khóc
sướt mướt.

Bên cạnh có người đi đường đi ngang qua đều rất kỳ quái nhìn một

nhà ba người, chờ sau đó có người phát hiện trên đất lại có giọt máu, lập
tức bị dọa sợ đến vội vàng rời đi, chỉ sợ dính vào quan tòa gì đó.

Sau lại vẫn có người sốt sắng gọi điện thoại báo cảnh sát, nhưng chờ

đến khi cảnh sát chạy tới, đã người đi nhà trống rồi, lưu lại một đoạn vết
máu nhàn nhạt, điều tra không được bất kỳ tin tức hiệu quả nào. Sau vẫn từ
một người đi đường biết được ở đó vào khoảng một giờ rưỡi trưa có thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.