CƯỚP TÌNH: TỔNG GIÁM ĐỐC ÁC MA RẤT DỊU DÀNG - Trang 877

“Ừ, quyết định xong rồi, cả đời sẽ không buông tay.” Hoắc Nhĩ Phi

đáp rất kiên định.

“Nghe được câu này thật sự vui vẻ đấy, die~nd a4nle^q u21ydo^n

chúc phúc hai người, boss là một người tốt, công ty của chúng tôi có thể có
không ít người mắt nhìn chằm chằm vào boss đó!” Monica nghịch ngợm
cười một tiếng, sao cô lại không nhìn ra tâm tư của Camilla.

“Monica, cô thật tốt.”

Hai người lại trò chuyện một lúc, Monica đi ra ngoài làm việc, Hoắc

Nhĩ Phi tựa vào trên ghế sa lon lớn lại thoải mái trong phòng làm việc của
Thư Yến Tả ngủ say sưa, buồn ngủ quá...

Chờ đến mười một giờ khi Thư Yến Tả về thì nhìn thấy khóe miệng

mèo nhỏ mang cười, ngủ say sưa, bên khóe miệng còn chảy ra một chuỗi
nước miếng khả nghi.

Anh nhẹ nhàng đi tới, ôm lấy cô chuẩn bị đặt cô lên giường ở phòng

phía sau phòng làm việc của anh, mới vừa để xuống, Hoắc Nhĩ Phi đã tỉnh,
còn buồn ngủ dụi dụi con mắt, “Đã về rồi.”

“Ừ, sao em đột nhiên trở lại, không phải nói ở cùng Tuyết Nghê sinh

xong sao?” Thư Yến Tả cảm thấy phải giải quyết vấn đề này.

Hoắc Nhĩ Phi ngồi thẳng người, “Em sợ anh không tin tưởng em, em

sợ anh cảm thấy em bị ném bỏ mới đi tìm anh, em sợ... Anh không cần
em...” Giọng càng nói càng nhỏ, dần dần có vẻ uất ức.

“Cho nên nói, là em vứt bỏ Chử Tuyết Luân, sau đó anh ta di tình biệt

luyến *?”

(*) di tình biệt luyến: lúc trước yêu một người nhưng sau yêu người

khác = thay người yêu như thay áo = thay lòng đổi dạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.