Bên trong rèm cửa sổ mở phân nửa, ánh trăng màu sáng bạc như nước
chảy vào trong phòng, chiếu khắp nơi, tất cả đều bị phủ lên vầng sáng nhạt
cmar giác quyển rũ tràn đầy ấm áp, cả phòng ấm áp.
Sáng sớm hôm sau, hai người bị ánh mặt trời chói mắt làm nóng tỉnh.
“Ưmh... Nóng quá.” Hoắc Nhĩ Phi Dieễn ddàn lee quiy đôn lẩm bẩm
lật người, chân dài khêu gợi gác lên chăn bông.
Thư Yến Tả cũng bị ánh mặt trời chói mặt làm tỉnh theo, lấy khăn tắm
cuốn bên hông, kéo rèm cửa sổ lại thật kỹ, lại nằm về bên giường, vừa đúng
nhìn thấy đùi đẹp hấp dẫn lộ ra bên ngoài của mèo nhỏ, phải biết cô cái gì
cũng không mặc, sáng sớm đã tới kích thích anh, vội vàng đi tới, giúp mèo
nhỏ đắp chăn.
“Đừng, nóng quá... Không cần đắp chăn.” Hoắc Nhĩ Phi lẩm bẩm đá
toàn bộ chăn xuống, thân thể trắng như tuyết lộ rõ, đặc biệt là trái đào đứng
thẳng trước ngực, tươi ướt át.
Mỗi điểm dâu tây trên người lại càng thêm hấp dẫn anh, Thư Yến Tả
nhắm mắt lại hít thở một hơi, đều nói dục vọng của đàn ông vào buổi sáng
mạnh nhất, quả nhiên không giả.
Dứt khoát kéo chăn ra, che lên người, hôn cánh môi khẽ nhếch của
mèo nhỏ.
Một nụ hôn dài cách thức tiêu chuẩn tỉ mỉ kéo dài cuối cùng đánh thức
Hoắc Nhĩ Phi đang mê mê man man hoàn toàn tỉnh lại, thấy người đàn ông
đè trên người mình, “Anh không phải đi làm sao?”
“Ăn no rồi đi.” Thư Yến Tả động thân một cái, kích thích Hoắc Nhĩ
Phi tự giác gác đùi lên eo Thư Yến Tả.
“Anh không định đi ăn cơm sao? Tại sao muốn... A...”