“Bởi vì ăn em càng ngon...”
Hoắc Nhĩ Phi quả thật khóc không ra nước mắt, vì sao anh lại có thể
lực tốt vậy, tối hôm qua muốn cô thật nhiều lần, sáng sớm hôm nay lại tới,
hu hu... Hông của cô thật đau, nơi đó cũng thật đau...
Đột nhiên một trận khoái cảm đột kích, run rẩy đến cô vòng tay ra sau
lưng Thư Yến Tả, quả nhiên là... Đau cũng vui vẻ...
Sau khi vận động buổi sáng, Hoắc Nhĩ Phi ngủ thật say một lần nữa,
mà Thư Yến Tả còn sảng khoái tinh thần đi công ty.
Đây chính là khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ! Haizzz...
Vừa đến phòng làm việc, Thư Yến Tả đã nhận được điện thoại của chú
Đinh, nói người phụ nữ An Tình Hủy kia bị nhốt nhưng vẫn không yên
phận, hy vọng nhị thiếu mau chóng xử lý xong cô ta, nếu không lưu lại
cũng vô ích.
Mà bên bang Lôi Thần kia, từ sau nhiều lần chặn hàng hóa của bọn họ,
rõ ràng bọn họ sắp không sống được ở thị trường Đông Nam Á nữa, mà Lôi
Nhất Hằng ở Las Vegas chơi bạc thua tiền càng ngày càng nhiều, dần dần
sắp không chống đỡ được rồi, đoán chừng không được bao lâu, bang Lôi
Thần sẽ tự động giải tán.
“Tiếp tục chú ý động tĩnh bên kia, nếu Lôi Nhất Hằng thích đánh cuộc
như vậy, tôi muốn ông ta đánh cuộc đến táng gia bại sản, tôi muốn việc này
khiến ông ta khó chịu hơn giết ông ta!” Thư Yến Tả cảm thấy thời gian
cũng không xê xích gì nhiều.
“Về phần An Tình Hủy, cứ để cho cô ta thoải mái hai ngày cuối cùng
đi.”