CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 202

Nhưng lúc tim Phó Thanh Mộ vẫn đang không ngừng co giật, bỗng nghe

Sở Cuồng dịu giọng nói: “Nhưng tôi cho rằng xác suất cô ấy khôi phục
trạng thái bình thường là chín mươi bảy phần trăm, sau đó đối với cuộc
sống sẽ càng tích cực hơn.”

Theo Sở Cuồng thấy, Nhẫm Cửu là một người rất rõ ràng, rõ ràng đến

mức một là rơi xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục, còn không sẽ bò dậy tiếp
tục đi, đi thẳng lên tận mây xanh, không có khả năng thứ ba.

Nhẫm Cửu bây giờ tử khí trầm trầm, vì nàng xem mình là một chiếc

bình vỡ, ôm quyết tâm liều chết đập xuống, nghe được tiếng nứt vỡ cuối
cùng của mình sẽ thấy đời này không còn gì tiếc nuối nữa.

Nhưng bình vỡ rơi xuống đất, cho dù nát thành tro bụi mặt đất cũng

không rung chuyển lấy một lần, Sở Cuồng hiểu đạo lý này, hắn cảm thấy
Nhẫm Cửu cũng tự hiểu trong lòng, nàng gào thét muốn đi giết Hoàng đế và
Tướng quân, chẳng qua là muốn hủy diệt mình oanh liệt hơn một chút, nàng
cảm thấy mình gánh vác quá nhiều, trong tiềm thức nàng muốn trốn chạy,
trong lòng nàng cho rằng mình vô dụng, không giết được Hoàng đế, bởi vậy
bây giờ nơi nàng gào thét muốn đi kia không phải là Kinh thành, mà là U
minh Địa phủ, người nàng muốn giết không phải là Hoàng đế, mà là bản
thân nàng.

Nàng không bước qua được bục cửa trong lòng, nàng muốn chết. Nhưng

vì nàng quá muốn tỏ ra mạnh mẽ, nên nàng muốn chết một cách oanh oanh
liệt liệt, nhưng nàng đã định sẵn cho mình kết quả thất bại, bởi vậy nàng
không còn sự linh động như lúc đầu gặp gỡ, không còn nhiệt tình khi cướp
hắn làm tướng công, cũng không còn muốn hắn trở thành nam nhân của
mình nữa.

Nàng rất tuyệt vọng với cuộc sống này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.