CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 227

dựa vào cảm giác mà rạch da thịt ở gối ra, Nhẫm Cửu thậm chí còn chưa
kịp chớp mắt, con dao chưa đâm vào xương thịt đã được rút ra. Sở Cuồng
dường như không cảm thấy đau đớn, hắn đưa tay ra đặt dưới cằm Nhẫm
Cửu để nàng nhả thảo dược nhai nát ra.

Nhẫm Cửu ngơ ngác nhả thảo dược vào lòng bàn tay hắn, Sở Cuồng tức

tốc ấn lên vết thương đang không ngừng chảy máu.

Nhẫm Cửu nhìn hắn không chớp mắt, nếu không phải trán hắn toát rất

nhiều mồ hôi lạnh, có lẽ Nhẫm Cửu sẽ cho rằng vừa rồi hắn cắt vào chân
người khác.

“Đau không?”

“Không đau.”

“…Gạt người.”

Sở Cuồng nhìn Nhẫm Cửu, nhưng cũng không xảo biện nữa.

“Vết thương trên ngực và sau lưng ngươi sao rồi?”

“Không sao, nhưng chút nữa tôi phải vào trạng thái thôi miên, có lẽ ba

mươi sáu giờ nữa mới tỉnh lại… Cô đừng sợ.” Câu cuối cùng thêm vào hơi
đột ngột, Nhẫm Cửu không ngờ Sở Cuồng xưa nay chỉ “làm chính sự” lại lo
cho tâm trạng của mình, nàng ngẩn một lúc mới gật đầu, nói như bảo đảm:
“Ta sẽ trông chừng ngươi, không để thân thể ngươi bị người ta bắt đi.
Ngươi không cần lấy lòng ta…”

Sở Cuồng nghẹn lời trong thoáng chốc.

Ánh mắt hắn phức tạp nhìn Nhẫm Cửu, cuối cùng chỉ nói: “Vào trong

động đi, tôi thiết lập chương trình phòng hộ ở cửa động, trên người cô có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.